Xuân Lê 7/8/2017

Hôm nay lần đầu tiên đi thiền mình khóc.

Cài cảm giác vừa giống xem phim vừa sống với đúng tâm trạng của nhân vật khiến mình bật khóc

Đời người là chuỗi dài những lựa chọn. Đời của một đứa con gái càng gắn chặt cùng những lựa chọn. Mà lựa chọn nào cũng là nút thắt.

Mình không khóc xuyên cả chặng đường sống bế tắc, nhiều tâm sự của cô gái ấy. Cả một hành trình nhiều uẩn ức, nhiều u hoài.

Mình khóc duy nhất nơi cảnh khu rừng mở ra và họ yêu nhau bồng bềnh như mối tình đầu thiếu nữ. Những mối tình như thế, người ta cứ ngỡ là mãi mãi.

Con gái, không phải cứ xinh đẹp là sẽ hạnh phúc

Con gái, không phải cứ đắm say là sẽ hạnh phúc

Con gái, không phải cứ ngây thơ là sẽ hạnh phúc

Con gái, có những người phút cuối cùng mới biết người mình yêu thật sự là ai?

Và cuối cùng biết đâu tất cả những sự lựa chọn ban đầu đều là sai lầm. Không biết, cũng không thay đổi được

Nhưng dù kiếp nạn nào cũng là bài học ta phải đi qua thôi

— Với tất cả sự biết ơn—

Cảm thức đầu tiên về sự lựa chọn <3

Như một duyên nợ lớn được đến với thiền. Cảm ơn thầy=

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *