Phong Linh – Ko yêu thương bản thân, ngày 16/5/2018
Mình sinh ra trong 1 gia đình sống trong rừng. Nhà mình chỉ có 3 người. Đêm mình sinh ra là 1 đêm mưa bão rất to. Mình lớn lên bình thường, kh có biến cố gì cả.
Có duy nhất 1 cảnh hồi bé là đi vào rừng chặt trúc vs bố thì bị xước ở chân do lúc đi chạm phải 1 cành cây rừng. Nhưng mình vẫn cố đi mà không bảo bố dù chân mình bị chảy máu. Sau đó bị bố mắng.
Cảnh chuyển tiếp sang đoạn mình vs mẹ mình ở trong 1 căn nhà, 2 người rất nghèo. Mình nhìn thấy mình là 1 cô bé nhỏ tầm 9 tuổi mặc váy rách màu nâu, ngồi trong bếp. Mình hỏi bố mình đâu và sao lại sống ở đây mà không phải nhà cũ thì được bảo là bố mình đã mất sau khi bị gọi đi lính, rồi mẹ con mình chuyển lên kiều thành phố sống (thời kỳ mình ở là trung quốc ngày xưa).
Tiếp, mẹ mình sai mình đi chợ mua cá. Mình đã mua xong cá và đang đi về nhà thì có mấy con ngựa phi trên phố, trong đó có 1 con tạt vào mình khiến mình bị ngã và con cá rớt ra. Mình lượm lại con cá lên thì nó biết nói, nói vs mình là thả nó ra ở cái hồ sau làng. Mình có làm theo lời cá nói, lúc thả nó ra thì nó hiện thành người và bảo nó là công chúa ở dưới thủy cung. Nó cảm ơn mình và bảo mình là đền ơn mình, bảo mình xuống thủy cung chơi vs nó.
Lúc đó mình lưỡng lự nghĩ là còn mẹ mình ở nhà, nhưng xong mình lại nghe theo lời cá, xuống thủy cung chơi. Trong lúc mình xuống đó chơi thì mẹ mình đi tìm mình do mãi không thấy mình đâu.
Mình ở dưới thủy cung chơi mấy hôm thôi nhưng thời gian ở dưới đó khác vs thời gian ở trên cạn nhiều, nên lúc mình lên bờ thì mình đã lớn rồi và thời điểm đó thì mẹ mình đã mất do quá buồn không nghĩ mình còn sống. (thông tin này mình hỏi và nhận được)
Đoạn mình lên bờ thì được thay quần áo đẹp, mặc váy màu xanh và được cá tặng cho 1 viên ngọc trai màu trắng.
Khi mình lên bờ, mình đi tìm lại nhà và mẹ mình thì không thấy nhà cũ mình đâu nữa, cũng không thấy mẹ đâu. Mình mới đi lên quan phủ hỏi và mình bị kiểm tra mình là ai, vì họ nghĩ mình là người lạ trong vùng này. Mình bảo mình là cô bé… ngày xưa thì họ không tin vì ai cũng nghĩ mình chết rồi.
Mình kể chuyện mình được con cá đền ơn thì cũng không ai tin.
Sau đó mình bị dốt vào nhà giam, rồi cảnh chuyển đến đoạn mình bị lôi lên xử án. Nơi xử án có ít người và là kiểu xử án kín, chứ không có dân chúng chứng kiến gì cả. Bao gồm 1 người là hoàng tử, 1 người là kiểu quan huyện và mấy người lính. Mình bị hoàng tử tra hỏi về viên ngọc mình nhận được từ cá.
Mình hỏi sao ông này biết vì mình không nói chuyện này vs ai và cũng hứa vs cá là không kể gặp cá ở đâu. Thì mình được biết là hoàng từ này thực ra không phải là con vua hiện tại đâu, hắn là con của long vương ở dưới biển, bị phạt không được trở lại cung nữa, giờ cần tìm ngọc trai để có sức mạnh vs cả biết nơi để mở cổng xuống long cung.
Nên hắn cứ hỏi mình hoài, mình không trả lời thì mình bị đánh bằng gậy. Sau đó mình còn bị tra tấn nữa. Nhưng mình chịu khai, rồi mình lại bị tống vào ngục.
Cảnh chuyển tiếp đến đoạn có người đến cứu mình là 1 cậu bé mặc quần áo rách và 1 người đàn ông. Họ bảo họ là bạn của mẹ mình, nên mình tin và đi theo. Rồi họ dắt mình chạy trốn khỏi vùng đó vào 1 đoạn đường. Khi đó họ lại dừng lại và người đàn ông mà mình nghĩ đang cứu mình kia lại chìa kiếm vào người mình và hỏi mình về viên ngọc trai.
Mình không nói. Rồi lại có 1 người con gái xuất hiện, cũng là người muốn xuống long cung và kiểu lại bắt mình khai ra chỗ mình xuống với cá là chỗ nào và viên ngọc ở đâu. Mình hỏi cô này là ai thì được biết cũng là người ở dưới long cung và muốn lấy viên ngọc và thông tin từ mình trước vì muốn hại ông hoàng tử kia.
Lúc này thì viên ngọc của mình bị hoàng tử lấy mất rồi. Còn mình không chịu khai.
Đoạn mình tự sát, tự cứa cổ vào cái lưới kiếm đang dí vào người mình.
—————
Bài học cuộc đời: Tin tưởng
Cảnh thể hiện là đoạn mình nhìn thấy cá biến thành người. Lúc đó mình còn đang không tin kiếp này trải nghiệm như thế nào.
Cảnh nhiều năng lượng nhất: thả con cá xuống nước
————
Các cảnh không yêu thương và năng lượng gốc:
– Đoạn sau khi mình thả cá, mình lưỡng lự lựa chọn giữa việc đi chơi vs cá hay là ở lại với mẹ mình.
NL gốc là màu xanh nước biển – quan tâm, chăm sóc.
Sau khi mình nhập lại năng lượng màu xanh thì đứa bé gái chào tạm biệt cá và quay trở lại chăm sóc cho mẹ.
BH vs hiện tại: quan tâm, chăm sóc gia đình hiện tại.
– Cảnh mình tự sát vì nghĩ cho con cá và lời hứa của mình.
NL gốc: hồng và đỏ – tự yêu chính mình và sự mạnh mẽ.
Sau khi nhập lại NL gốc, dù cô gái đó biết là không thoát được trong hoàn cảnh đó thì cô ấy vẫn cố chạy khỏi đám người đó, cố gắng thoát khỏi đó chứ không tự kết liễu chính mình.
BH hiện tại: làm cho chính mình, không chỉ làm vì người khác.
– Cảnh hồi nhỏ bị xước chân, đáng ra gọi bố nhưng không, cứ để chân chảy máu và chạy theo bố.
NL gốc: màu vàng mờ mờ – tự nói ra, lên tiếng (em không biết diễn đạt vs lại đoạn này e không thấy rõ lắm)
Sau khi nhập NL gốc thì cô bé gọi bố lại và bố giúp cô bé băng lại vết thương.
Mô tuýp 2 cảnh cuối: hy sinh vì người khác