Vũ Huyền buổi 4 – tháng 6/2017 thể hiện yêu thương

Buổi 4 – Trải nghiệm về hạnh phúc. Bài học về sự thể hiện tình yêu thương

Một đôi giày màu đỏ (giống như kiểu converse), một chiếc quần jean rách màu đậm, ko còn mới nữa nhưng sạch sẽ, một đôi chân dài, có vẻ hơi gầy của một chàng trai, một chiếc vali bên cạnh, vai đeo balo, đang đứng trong toa tàu điện ngầm, không khí xung quanh có vẻ hơi lạnh, ko rõ của điều hòa hay của thời tiết.

Nhìn rộng hơn từ phía sau lưng là một chàng trai cao gầy, với mái tóc xoăn xù tròn xoe trên đầu, một chàng trai da đen. Thêm vào đó là cảm xúc gì đó buồn, trống vắng, ko biết vì lý do gì, nhưng rõ ràng anh ấy đang trở về nhà. Bước ra khỏi ga tàu, bước cầu thang lên mặt đất, trời nhá nhem tối, phía trên là những tòa nhà trọc trời, đèn đã được bật lấp lánh, phố xá đông đúc, có vẻ như là nước Mỹ nhưng ko rõ vào thời gian nào, nhưng cũng khá là hiện đại.

Anh trở về ngôi nhà nhỏ nơi có người cha đang ngồi trước một cái bàn ăn nhỏ với cái đèn vàng nhỏ được úp bằng cái chụp đèn bằng sắt ngay phía trên đầu, chỉ đủ soi sáng ấm áp người cha và chiếc bàn gỗ nhỏ hình vuông.

Anh ngồi đối diện với cha, một người đàn ông da đen, râu tóc bạc trắng và xoăn tít, 2 người chỉ ngồi đó và ko nói năng gì, họ về với nhau như là một nghĩa vụ, như là việc gì đó cần phải làm, cảm giác vừa gần, vừa xa, vừa thiếu vắng.

Anh đi kiếm việc làm tại thành phố này, sau nhiều ngày tìm việc thì anh ấy cũng tìm được việc, làm rửa bát tại một nhà hàng, làm xếp đồ trong kho tại một siêu thị. Hàng ngày chỉ đi làm và trở về ngồi nhà nhỏ bên người cha, vẫn một cảm giác buồn, cô đơn.

Anh quen một cô gái da đen tại nơi làm việc, một nụ cười ấm áp là rung động trái tim anh, rồi cô đưa anh về gia đình ra mắt bố mẹ, anh làm đám cưới, có với cô 2 người con và sống một cuộc sống gia đình hạnh phúc đến lúc chết. Khoảnh khắc trước khi nhắm mắt, bên cạnh những người mà anh yêu thương thật ấm áp mà thanh thản.

Bài học cuộc đời anh khuyên tôi: Hãy thể hiện tình yêu thương bằng tất cả những gì có thể! Có lẽ anh cảm thấy tiếc nuối vì ko thể hiện tình yêu đó với người cha của mình suốt bao nhiêu năm tháng qua.

Quay trở lại tuổi thơ, anh được sinh ra trong một gia đình ấm áp, có cha, có mẹ đều là người da đen, cha anh là người lái xe buýt. Họ sống hạnh phúc bên nhau, cho đến một ngày, khi đó anh còn nhỏ lắm, chỉ khoảng 5-6 tuổi, cha mẹ anh cãi nhau trên chính chiếc xe buýt mà cha anh đang lái, mẹ đã đưa anh đi thật xa, gia đình anh chia lìa từ đó.

Rồi hình ảnh lặp lại lúc anh trở về bên người cha trong căn nhà nhỏ với một trách nhiệm và nghĩa vụ của một người con, với một chuỗi ngày sống lạnh nhạt, thiếu thốn tình cảm gia đình, sống bên nhau mà ko cảm nhận, kết nối. Khi đó hiện lên hình ảnh, người cha ấy lại chính là chồng mình hiện tại.

Chỉ đến khi anh gặp cô gái tại chỗ làm, kết hôn, tình cảm và sự ấm áp của cô gái đã mang lại một cuộc sống gia đình hạnh phúc mà bấy lâu nay anh ko có được từ gia đình của mình. Nếu như anh và cha thể hiện tình yêu thương với nhau thì đã ko phải một cuộc sống nhàm chán, lạnh nhạt suốt một thời gian dài và anh ko phải nuối tiếc điều gì.

Liên kết với cuộc sống hiện tại, nó mang lại một bài học cho chính mình và gia đình mình. Từ lâu vợ chồng sống bên nhau, vì những tất bật của cuộc sống thường nhật mà quên đi việc thể hiện tình yêu thương với nhau, ảnh hưởng đến không khí gia đình.

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *