Buổi 3 – Trải nghiệm trọn vẹn một cuộc đời, nhưng vẫn là sự cô đơn.
Cảm nhận bàn chân được đặt trên một chiếc ghế bọc nhung màu tím, đang ngồi dựa lưng vào một chiếc ghế tựa, nhìn ra cửa sổ trong một căn phòng ko nhỏ cũng ko lớn, với một chiếc giường màu trắng được đặt sát tường bên tay trái, bên tay phải là lò sưởi và cửa ra vào.
Căn phòng, đồ đạc hầu như là màu trắng với những họa tiết phức tạp, đôi chỗ như được dát vàng, có vẻ như là một nước nào đó ở Châu Âu thời xưa lắm rồi. Mình là một người đàn ông lớn tuổi trong bộ trang phục màu kem với những họa tiết lấp lánh ánh kim cầu kỳ và cũng phức tạp như những đồ đạc ở trong phòng, mình cũng thấy ông ấy đội bộ tóc giả màu trắng cuồn cuộn sóng như giới quý tộc vậy.
Ông ấy đang sốt, mình cảm thấy người nóng bừng, đau đầu, cơ thể rất yếu, có vẻ như ko nhấc nổi tay chân lên mà chỉ cảm thấy được mớ quần áo kia đang quấn chặt vào người, thi thoảng có người giúp việc mặc váy đen với tùng xòe to, tạp dề màu trắng, chiếc mũ vải màu nâu ra vào căn phòng dọn dẹp hoặc làm gì đó. Ngoài ra ko có ai khác ra vào căn phòng này. Chỉ duy nhất một lần lúc ông ấy gần như hấp hối, có một người phụ nữ ko rõ là ai rất nhẹ nhàng, ấm áp đặt tay lên má ông ấy, chỉ có vậy thôi và ông ấy nhắm mắt.
Người đàn ông đó chết, được một người phụ nữ lau người, thay quần áo, có vẻ như là vợ của ông ấy. Ông ấy được đặt vào một chiếc quan tài, bên ngoài màu đen bóng với những họa tiết màu vàng kim, bên trong được lót lụa trắng cầu kỳ. Họ đóng nắp lại đưa ra bên ngoài tòa nhà và nghĩa địa.
Có rất đông người đi dự lễ tang nhưng người nhà thì hầu như ko có, chỉ có một vài người giúp việc và một người phụ nữ mặc đồ đen đi đằng sau quan tài. Ko có ai khóc lóc hay thương tiếc chỉ có sự yên lặng, giản đơn nhưng chính sự ra đi của người đàn ông đó mà thôi.
Quay trở lại tuổi thơ, một cậu bé xinh đẹp, tóc hoe vàng hay bạch kim gì đó, được sinh ra trong một gia đình quý tộc, giàu có. Cậu bé có một ông bố lạnh lùng, nghiêm khắc và ko mấy khi có mặt ở nhà, chỉ duy nhất một lần khi cậu bé còn nhỏ xíu, ông đưa tay lướt nhẹ qua má cậu bé rồi bước ra phía cửa.
Cậu bé lớn hơn một chút, mặc đồng phục (Áo giống như một chiếc comple đen có mề đay trước ngực, quần sooc màu kem, chân đi tất đen cao cổ với đôi giầy đen), ngày ngày cắp chiếc cặp đi học rồi lại về nhà. Thi thoảng, cậu bé ngồi lại một mình, thơ thẩn bên thành cầu thang nơi cổng dẫn vào tòa nhà. Có lúc cậu bé lại ngồi chơi với một cô bé tóc hung rất xinh xắn, dễ thương, kém cậu vài tuổi, con bà giúp việc cho gia đình. Có lần đang ngồi chơi, có tiếng gọi Heidi (ko rõ ràng) của mẹ gọi cậu bé về ăn cơm, à, thì ra cậu bé tên là Heidi.
Khi trưởng thành là một chàng thanh niên, cao lớn, đẹp rạng ngời, cậu bé và cô bé ngày nào đã lớn và vẫn quấn quýt chơi đùa bên nhau như những người bạn. Có cảm giác rất ấm áp khi hiện lên hình ảnh chàng trai hôn nhẹ lên chán cô gái tóc hung.
Người cha lạnh lùng hầu như ko có mặt ở nhà bao giờ, cũng ko có chút cảm xúc hay tình cảm yêu thương gắn kết tình cha con trong ký ức của chàng trai. Có chăng chỉ là lúc người cha mắng mỏ cậu ấy, bảo cậu ấy Hãy bớt ảo tưởng, thơ thẩn đi, hãy mạnh mẽ lên và một hình ảnh nữa là khi cha cậu ấy bắt cậu ấy lấy vợ, một cô gái tóc vàng cũng nhẹ nhàng xinh xắn nhưng là người mà cậu ấy ko hề quen biết.
Cô gái tóc hung cãi vã gì đó với bà giúp việc và từ đó cũng ko biết đã đi đâu? Chỉ còn chàng trai đứng ngóng ra cửa sổ, nhìn vô định. Cô gái tóc vàng đến bên, cầm tay và kéo cậu ấy đi dạo trong công viên của gia đình.
Một cô gái rất dễ thương, hiền dịu và ấm áp, nhưng chàng trai lại ko có chút tình cảm nào với cô gái. Rồi đám cưới cũng diễn ra, hai người là vợ chồng nhưng cũng ko hề có một chút tình cảm yêu thương nào, kể cả đến khi người đàn ông đó nhắm mắt xuôi tay, hai người cũng ko có con với nhau. Người đàn ông nhu nhược, mềm yếu, sống một cuộc sống vô nghĩa đến tận cuối đời.
Giây phút nằm hấp hối ở trên giường, mình đã tạo kim thân cho người đàn ông và xin lời khuyên từ người đó. Cái nắm tay ấm áp và ánh mắt nhẹ nhàng: “Hãy mở lòng đón nhận”. Thông điệp chỉ có vậy, người đàn ông như nuối tiếc điều gì đó. Mình xin được thấy những hình cảnh cần được xem thì được quay trở về một loạt hình ảnh: Lúc chàng trai hôn lên trán cô gái tóc hung, Lúc cô gái tóc vàng cầm tay chàng trai đi dạo trên bãi cỏ trong công viên của gia đình, Lúc người cha mắng mỏ chàng trai và Lúc người cha tát mẹ của cậu bé, khi ấy cậu còn rất nhỏ và đang nép mình nhìn qua cánh cửa. Hình ảnh người cha tát người mẹ chưa từng hiển hiện, mình ko hiểu ý nghĩa là gì, sẽ ghi nhận và tiếp tục tìm hiểu.
Có lẽ rằng, nếu chàng trai đón nhận tình cảm của cô gái tóc vàng kia thì có thể cậu ấy đã có kết cục hạnh phúc đến cuối đời. Và giá như cậu ấy ko phải chứng kiến một người cha lạnh nhạt với người mẹ, với gia đình hoặc giá như cậu ấy được sống trong một gia đình hạnh phúc thì có lẽ cậu ấy đã đủ dũng cảm, đủ mạnh mẽ để chiến đấu cho tình cảm của chính mình, cho những người mà mình yêu thương. Mà ko phải sống một cuộc đời tẻ nhạt đến vậy!