Điểm đỉnh của nó, là thái độ vô thức trong thế kỷ hai mươi và đầu thế kỷ thứ hai mốt. Sự vô thức này đã làm hơn trăm triệu người chết trong các cuộc chiến tranh trên khắp thế giới; đã làm hơn trăm triệu người chết không phải vì chiến tranh mà vì đói, tham nhũng và thanh trừng nội bộ, tại Trung quốc, Liên xô, một số nước Xã hội chủ nghĩa; là Cambodia, là Bắc Triều tiên,… những đỉnh cao của sự tha hoá. Đó là biểu hiện mạnh mẽ nhất của sự chuyển thời. Hai trăm triệu người chết trong khoảng sáu mươi năm qua. Một nạn hồng thuỷ bên trong và cả bên ngoài.
Saigon, ngày 13/3, 12/4 & 4/7/2014
Tác giả: Cư sỹ Minh Đạt.
1
Một thời mới đang bắt đầu, thời điểm chuyển tiếp đang xảy ra.
Nhiều người đã nói về điểm chuyển thời này, quá độ từ thời Pisces tới thời Aquarius. Các giáo chủ các giáo phái mới, những nhà chiêm tinh, những con người có khả năng nối kết với các thần linh(?),… nhiều lắm, nhiều loại người; họ úp úp, họ mở mở; họ tỏ ra bí hiểm và linh thiêng. Họ viện dẫn nhiều lý do biến đổi đặc biệt của tự nhiên. Họ dẫn chứng nào sóng thần, nào thiên thạch, nào động đất, nào núi lửa; những biến cố: như sự chết chóc số lượng lớn một cách ngẫu nhiên của thú trong rừng, chim trên trời, và cá dưới biển; các đại dịch: N5N1, SARS, dịch sốt bởi các virut Marburg và Ebola…
Nhiều, nhiều lắm những biến cố. Họ nói về bão; nhưng họ đã không nói về cấp gió, họ đã không nói về hướng gió, họ đã không nói về lượng mưa, họ đã không nói về sự giật lên của những con gió, họ đã không nói về sóng biển, sự trào dâng của nước biển,… Nói về bão, họ đã nói về những cánh con chuồn chuồn xa xuống trước cơn mưa, họ đã nói về những con lợn rũi đất tìm cách tránh mưa,… những biểu hiện phụ của cơn bão. Họ chỉ cảm thấy bụi nước của cơn sóng, họ chỉ thấy bão từ rất xa; họ chỉ nhìn và cảm thấy như vậy.
Sự chuyển thời đã và đang xảy ra. Không chỉ là phản ứng của các con chuồn chuồn và con lợn trước sự thay đổi độ ẩm và áp suất. Đặc trưng của thời điểm này là sự đảo ngược. Nó là sự lộn ngược, lộn tung cả lên. Những gì đã từng ở trên, rớt xuống dưới; những gì từng ở dưới, trồi lên. Vô thức lên trên và ý thức xuống dưới. Tri thức không ở trên, mà là bản năng.
Ánh sáng không phải chiếu từ trên, mà bên trên tăm tối bao phủ. Tất cả đều đảo ngược. Bên trên, thượng tầng không phải thứ phát triển mà là thứ thấp kém; không phải trật tự và sự tử tế, mà là sự hỗn loạn, dục vọng và dối trá. Không phải thứ tư duy có ý thức, mà là một thứ cặn bã, thần tượng và thần tượng giả, những chủ nghĩa giáo điều và rỗng tuếch, những thứ nâng lên như một chiêu bài. Cho nên, các giá trị đều đảo lộn; trong sự chọn lựa, trong các tiêu chuẩn, trong thứ bậc và trong nhu cầu xuất hiện một trật tự lộn ngược.
Một tai họa giống như thế này chỉ xảy ra với con người khi nạn hồng thủy tràn ngập quả đất, và loài người chìm xuống biển. Nhưng lúc đó sự chết chìm là bên ngoài; ngày nay con người chết chìm trong sự vô thức riêng của bản thân mình và của đám đông riêng của xã hội mình. Biển chính là sự vô thức, và sự vô thức chính là biển. Nạn hồng thủy chính là sự chết chìm trong cái vô thức. Ngày hôm nay chúng ta đang sống trong nạn hồng thủy từ bên trong.
Điểm đỉnh của nó, là thái độ vô thức trong thế kỷ hai mươi và đầu thế kỷ thứ hai mốt. Sự vô thức này đã làm hơn trăm triệu người chết trong các cuộc chiến tranh trên khắp thế giới; đã làm hơn trăm triệu người chết không phải vì chiến tranh mà vì đói, tham nhũng và thanh trừng nội bộ, tại Trung quốc, Liên xô, một số nước Xã hội chủ nghĩa; là Cambodia, là Bắc Triều tiên,… những đỉnh cao của sự tha hoá. Đó là biểu hiện mạnh mẽ nhất của sự chuyển thời. Hai trăm triệu người chết trong khoảng sáu mươi năm qua. Một nạn hồng thuỷ bên trong và cả bên ngoài.
Đó là dấu hiệu mạnh mẽ nhất về sự chuyển thời. Hamvas Béla đã nhận ra sự thật này.
Tôi tin cậy về nhận định này của ông ấy.
2
Dường như là, những sự lộn ngược đang bắt đầu chuyển mình để qua đi; những cái bên dưới thì trồi lên trên, cái bên trên thì chìm xuống dưới đang bắt đầu qua đi; thời của những con người đang chết chìm trong biển vô thức đang qua đi; thời của những nạn hồng thuỷ ở bên trong đang qua đi. Nó sẽ qua đi không nhanh, rất chậm; nó sẽ không tạo ra bức màn che ngăn cách giữa hai thời, như cách đây hơn hai ngàn năm trăm năm về trước. Việc nâng cao các tần số dao động thấp và nặng nề lên thanh cao, không dễ dàng; không nhanh chóng như các tần số thanh cao rớt xuống, rớt xuống vùng tần số thấp.
Hai hiện tượng xảy ra rất khác nhau; phương cách của trường hợp này ngược với phương cách của trường hợp kia. Một cái có cách nhanh chóng; ngay sau khi nó xảy ra, một bức màn che phủ xuống, phủ xuống nhanh chóng, ngăn cách quá khứ và tương lai. Trước bức màn mọi cái rõ ràng, sau bức màn cái muốn thấy phải tìm kiếm. Một cái là cách khó khăn, nặng nề và dài lâu; sẽ là cả một quá trình, nhọc nhằn như hơi thở của Trái đất, để các tần số dao động thấp đi lên, đi lên thành tần số dao động cao; rất chậm chạp.
Dường như là, thời khải huyền đang qua đi. Dầu vậy, châu Phi vẫn sẽ còn đói. Dầu vậy, Trung đông vẫn còn căng thẳng. Dầu vậy, khủng bố liều chết vẫn còn xảy ra. Dầu vậy, tham nhũng, độc tài, mất dân chủ vẫn còn tồn tại các nước chậm phát triển. Dầu vậy, những lò phản ứng hạt nhân và điện nguyên tử vẫn được xây dựng. Dầu vậy, nhóm lợi ích vẫn còn thao túng ở nhiều quốc gia. Dầu vậy tranh chấp quyền lợi giữa các quốc gia vẫn xảy ra. Dầu vậy sự hung hăng hiếu chiến, tư tưởng bá quyền, xâm lấn vẫn còn xảy ra. Dầu vậy căng thẳng Biển Đông không dễ khắc phục. Dầu vậy đạo đức, niềm tin, những giá trị Tôn giáo vẫn còn tiếp tục khủng hoảng. Nhiều thứ tiêu cực vẫn còn xảy ra và tiếp diễn… Dầu vậy băng ở Nam cực vẫn đang tan, nước biển vẫn đang dâng. Dầu vậy bức xạ mặt trời đang có những thay đổi. Dầu vậy những tương tác vũ trụ vẫn xảy ra khác thường. Nhiều hiện tượng đặc biệt của tự nhiên vẫn còn, vẫn còn xảy ra…
Sẽ kéo dài, kéo dài thời gian chuyển tiếp.
3
Có những cú dãy cuối cùng của hai con cá ngược chiều, đặc biệt trong lĩnh vực tâm linh.
Có một lớp người, những người trẻ, rất đông, họ khát khao tìm kiếm; họ tự nhận ra những giá trị giả tạo và những giá trị cần phải tìm kiếm; một cách tự nhiên nhiều người trẻ tuổi không ăn thịt nữa, họ ăn chay, họ hướng tới một môi trường sạch, sạch cả bên trong và sạch cả bên ngoài; họ khát khao hướng tới một cái gì đó mới mẻ, tự nhiên và sự thật hơn. Một trong số đó, đã từng lên tiếng: “sẵn sàng xuống đường tìm kiếm những em bé lang thang và dạy cho chúng học đọc, học viết; những người bỏ hết công sức và tiền bạc để thu gom kiến thức nhân loại và tìm mọi cách để chia sẻ với mọi người; những người dám xông xáo tìm kiếm một cách tân nghệ thuật có giá trị mang tầm thời đại; những người lao đầu vào các dự án bảo vệ môi trường và cộng đồng người; những người đang cố giữ gìn nền tảng đạo đức tôn giáo bất kể sự xuống cấp của niềm tin; những người sẵn sàng rũ bỏ đời sống vật chất giả dối để lên đường đi phiêu lưu khắp thế giới cố gắng tìm kiếm một sự kết nối với chính bản thân mình và kết nối với vũ trụ…” Một và nhiều người trong số họ đã từng lên tiếng như vậy, thôi thúc và khát khao. Những con người này, dường như mang trong mình hình ảnh của những Con người mới, những con người của một Thời mới.
Nhưng, cùng với lớp người trẻ này, cùng với những Con người mới, hàng loạt các giáo phái mới đã xuất hiện, đang xuất hiện, đang có mầm mống xuất hiện. Các giáo chủ của các giáo phái đó, họ có một số quyền năng, họ phóng năng lượng, họ truyền điện, họ cảm xạ, họ phát công… họ thể hiện các phép lạ.
Họ có nhiều phương cách thể hiện phép lạ. Bắt đầu của họ là những pháp môn chữa bệnh. Họ chữa bệnh thực sự. Nhiều con bệnh được chữa bởi họ, đã dứt bệnh. Rất nhiều bệnh nan y, bệnh viện bó tay, y học hiện đại bó tay; những giáo chủ và những học trò cao cấp của họ chữa được, con bệnh dứt khỏi bệnh. Một phần khá đông đệ tử của họ là những con bệnh đã được chữa trị.
Những giáo chủ này, họ cũng thuyết giảng về Tình yêu; họ thường nói: thày hoặc cô (đại từ nhân xưng họ thường dùng) yêu thương anh chị em nhiều lắm, yêu thương vô cùng; họ luôn nói ra mức độ (cao và sâu sắc) về tình yêu của họ với mọi người. Họ thường như vậy. Nhưng dường như đó không phải cách của người đang yêu. Trong Tình yêu, khi đang yêu, người đang yêu say đắm sẽ luôn sung sướng và hạnh phúc; người đó sẽ không nói ra, người đó không thể nói ra; người đó say sưa và người đó lặng lẽ, đó là một cách. Cách thứ hai, người đó chan chứa, chan chứa ngập tràn, người đó hân hoan, người đó sẽ hét lên: tôi hạnh phúc lắm, tôi là Thượng đế đây.
Người đang thực sự yêu sẽ làm vậy, họ không biết mình đang yêu, họ chỉ đơn giản thấy mình hạnh phúc, họ thậm trí thấy mình đang điên. Còn các giáo chủ các giáo phái thì luôn nói về tình yêu bao la trời bể của họ. Đó là cách khác nhau về Tình yêu của một người đang yêu với một giáo chủ của các giáo phái mới. Các giáo chủ này luôn ý thức về việc nói: mình đang yêu nhiều lắm(!). Với những sứ mệnh được mệnh danh là tình yêu, giáo chủ và các giáo phái mới thực hiện những trách nhiệm huyền bí, nâng đỡ những linh hồn tiến hoá(?), chuyển hoá những tần số dao động của cơ thể, của linh hồn lên những tầng cao mới(?).
Tình yêu đã được coi như một cái áo; phép lạ là phương cách chủ yếu; hai cái này tạo quyền uy, sùng bái, phục tùng. Cái được coi là giác ngộ, chỉ đáng hổ thẹn; một sự mê tín thô thiển. Họ đã tạo nên một nỗi sợ hãi, sợ thế giơi bên kia, sợ những đấng bề trên đâu đó; nỗi sợ hãi ẩn khuất sâu thẳm trong đầu của mỗi con chiên; các con chiên thường tâm niệm một sự nương nhờ thụ động, yếu đuối vào đấng bề trên vô hình.
Họ đã và đang thủ tiêu sự sáng tạo và tự do tinh thần. Những chiêu bài đã cũ, những con đường mòn của thời Khải huyền, thời Pisces; đang lập lại, những sự lập lại cuối cùng. Tuy rằng, trong một ý nghĩa nào đấy, sự sợ hãi có tác dụng tốt và hãm phanh nỗi đam mê; và thực sự nó đã làm cho một số đông những con người thiện hơn.
Tuy rằng, những tôn giáo mới này không có những màu sắc đen kịt và hắc ám như thời Trung cổ của Ki tô giáo, hay như trong giai đoạn đen tối của Chính thống giáo, hay sự cuồng nộ trong giai đoạn dài lịch sử của Hồi giáo. Nó không hoặc chưa đến mức như vậy. Nó thực sự chỉ là nhiễu nhương trong lúc chuyển thời.
Nó thực sự không phải là Tôn giáo cho một thời mới, nó thực sự không phải là Tôn giáo cho những Con người mới. Những phép lạ là một phản ứng phụ phổ biến sẽ có trên nhiều con đường tìm kiếm của ngươi tu hành; nhưng những Con người mới họ sẽ không vướng mắc vào phép lạ, không vướng mắc vào bí nhiệm và quyền uy.
Tôi tin cậy điều này.
Khi Trái đất, Hệ mặt trời đi vào vùng ảnh hưởng của Chòm sao Aquarius, đi vào Thời Bảo bình, tần số dao động thăng lên. Con người cũng được thăng lên, tần số dao động cơ thể thăng lên, tần số dao động tâm thức thăng lên. Con người sẽ mở. Các luân xa sẽ tự động mở và chuyển động; các trung tâm năng lượng sẽ tích hợp tốt hơn với các trung tâm năng lượng của Trái đất, các trung tâm năng lượng của vũ trụ. Con người sẽ mở cùng bầu trời mở; mở cùng những vòng quay của Vũ trụ với nhịp nhàng thanh nhẹ, cùng những tần số của những dao dộng điều hoà thanh thoát.
4
Con người không sáng tạo ra Sự sống. Con người là hình ảnh của Sự sống. Sự sống, Thiên nhiên, Vũ trụ và những vòng quay phóng chiếu qua đời sống nhân loại, qua những thăng trầm thời cuộc, qua những cuộc chiến tranh giành, qua xoay vần đảo điên của những thứ chủ nghĩa, qua những biến đổi lên xuống của các Tôn giáo và qua những kiếp đời nhân gian lầm than…
Sự tương đồng thể hiện trong Vũ trụ, trong Thời đại và cùng trong số phận Con người.
Khi Trái đất, Hệ mặt trời đi vào vùng ảnh hưởng của Chòm sao Aquarius, đi vào Thời Bảo bình, tần số dao động thăng lên. Con người cũng được thăng lên, tần số dao động cơ thể thăng lên, tần số dao động tâm thức thăng lên. Con người sẽ mở. Các luân xa sẽ tự động mở và chuyển động; các trung tâm năng lượng sẽ tích hợp tốt hơn với các trung tâm năng lượng của Trái đất, các trung tâm năng lượng của vũ trụ. Con người sẽ mở cùng bầu trời mở; mở cùng những vòng quay của Vũ trụ với nhịp nhàng thanh nhẹ, cùng những tần số của những dao dộng điều hoà thanh thoát. Tất cả là tự nhiên, dường như sẽ là vậy?
Thời mới, Sự sống mở và Con người mở?
Chiều hướng mở của Con người mở có bốn hướng, bốn hướng kết nối. Hướng kết nối đầu tiên, là kết nối về phía tất cả các sinh linh tồn tại mà trước hết là con người và cộng đồng. Thứ hai là kết nối với những Thực tại khác, những thế giới song song, bên kia vượt quá đời sống, thế giới của người đã chết, thế giới các thần linh. Thứ ba là kết nối vào trong, với bản thể thần bí của con người, với Linh hồn thứ thiêng liêng nhất. Thứ tư kết nối với Thượng đế, Đấng Sáng tạo, Thực thể Tối thượng, Như Lai, Niết bàn, Đạo, Cái Tuyệt đối,… thế giới siêu nhiên.
Đó là bốn hướng kết nối; mà dường như trong Thời Aquarius, nhân loại sẽ có những chuyển biến về lượng và về chất trên bốn hướng này? Nhân loại sẽ có những bước nhảy về sự phát triển của tam thức, có phải chăng là vậy?
5
Ở trong thời khải huyền, ở trong thời Pisces, khi các trung tâm năng lượng bó lại, khi các luân xa đóng, về cơ bản con người đã không đối diện với Hiện hữu. Cái con người nhìn thấy, cái con người cảm thấy, cái con người học hỏi, cái để con người sống, cái để con người chết, và cả cái ước mơ, cái mong muốn, cái chống lại, cái căm ghét,… tất cả đều là những sự tưởng tượng riêng của từng con người; cùng lắm là giấc mộng tập thể của thời đại. Sự tưởng tượng chỉ liên quan tới vài ba yếu tố. Cơ bản là con người mơ màng trong giấc mơ ảo ảnh, của vật chất, của sự thành đạt.
Trung tâm của cuộc sống tại thời này là bản ngã, cái tôi cá nhân. Tất cả đều vì cái tôi cá nhân. Cái tôi của một con người, cái tôi của nột dòng họ, cái tôi của một tập thể, cái tôi của một quốc gia, cái tôi của một chủ nghĩa, cái tôi của một tôn giáo,… Cái tôi cá nhân làm cuộc sống đứt đoạn, mọi mặt của cuộc sống đều tách rời. Các mối quan hệ đều trở thành mâu thuẫn, mâu thuẫn của hai mặt đối lập.
Con người này đối lập với con người kia, quốc gia này đối lập với quốc gia kia, chủ nghĩa này đối lập với chủ nghĩa kia, tôn giáo này đối lập với tôn giáo kia. Hành trình của đời người, lịch sử của nhân loại là hành trình giải quyết mâu thuẫn. Cái tưởng là tiến hoá thực sự chỉ là kết quả của quá trình giải quyết mâu thuẫn giữa hai mặt đối lập; một sự tha hoá. Đối tượng này tiêu diệt đối tượng kia, cái đối lập của nó. Thậm trí, con người đã từng coi đấu tranh giải quyết mâu thuẫn đối kháng giữa hai mặt đối lập là sự tiến bộ của tư tưởng, là tiến hoá của quá trình phát triển lịch sử. Sự tha hoá đã đẩy lên mức cao nhất có thể.
Khi tần số dao động nâng cao, hướng đầu tiên được mở là sự cởi bỏ ít nhiều những lớp vỏ về cái tôi cá nhân. Cái tôi cá nhân ít nhiều được phá bỏ, là khi con người giảm bớt nhiều phụ thuộc vào vật chất và những thứ giả tạo; giảm bớt sự đồng nhất bản thể vào những thứ lầm lẫn. Khi ít nhiều giảm bớt được sự lầm lẫn đồng nhất bản thể của mình vào những thứ giả dối: những luân lý, những đạo đức xã hội, những nhân, những nghĩa, những lễ, những trí, những tín; những luật lệ và lề thói; những ràng buộc của thế giới bên ngoài, hiểu trong nghĩa là thế giới của các giác quan; vậy thì con người sẽ sẽ tỉnh táo hơn khi nhận biết về bản thân. Tỉnh táo hơn với những suy nghĩ và cảm xúc của mình, tỉnh táo hơn với tâm trí của mình.
Con người sẽ tỉnh táo hơn khi nhận biết về tự nhiên, về xung quanh, về cây cối, về môi trường, về Trái đất và Bầu trời. Con người sẽ nhận biết hơn về mối quan hệ giữa con người với tự nhiên; luôn có sự tương đồng, tương hỗ và hữu cơ giữa số phận của con người, của cộng đồng với trái đất, với bầu trời, dòng sông và cây cỏ. Con người sẽ thấy bầu trời xanh hơn, tiếng chim hót cao hơn, đỉnh Himalaya hùng vĩ huyền bí hơn và tuyết phủ trắng hơn, dòng sông Ganga mềm mại và linh thiêng hơn.
Con người sẽ tỉnh táo hơn khi nhận biết mọi người, về tha nhân, về vợ, về chồng, về anh em, về bạn bè, về những người không thân thuộc và về cả kẻ thù. Con người sẽ nhận biết hơn về mối quan hệ giữa con người với xã hội; thấy rằng ai cũng có một Nghiệp và Nhân Duyên Quả là thứ nối kết nhân loại với nhau. Con người sẽ thấy yêu thương nhiều hơn, hạnh phúc nhiều hơn.
Con người nhận biết hơn bản thể của mình, con người nhận biết hơn về mối quan hệ giữa con người với xã hội, con người nhận biết hơn về mối quan hệ giữa con người với tự nhiên; vậy thì con người sẽ bớt kiêu ngạo, ích kỷ; con người sẽ bớt sợ hãi, lo lắng; con người sẽ bớt thù hận và bạo hành. Con người sẽ hạnh phúc hơn, phải chăng là vậy?
6
Khi con người bớt kiêu ngạo, ích kỷ, khi con người bớt sợ hãi, lo lắng, khi con người bớt thù hận và bạo hành; thì con người thấy yêu thương nhiều hơn, hạnh phúc nhiều hơn.
Sự chuyển biến lớn lao sẽ xảy ra? Thay vì hành trình giải quyết mâu thuẫn, cuộc sống sẽ là lễ hội? Cuộc sống sẽ là lễ hội; lễ hội trong gia đình và lễ hội ngoài cộng đồng; lễ hội trong cuộc sống và lễ hội ở trong lòng? Cuộc sống là âm nhạc, là vũ điệu, là thơ ca; mọi khoảng khắc đều có thể là lễ hội?
Sự chuyển biến sẽ lan toả, lan toả từ con người sang cộng động, từ mỗi người sang mọi người; lan toả, tương tác, dẫn dụ và chuyển hoá lên mọi mặt của cuộc sống?
Khi Beethoven bi điếc, Người Nhạc sỹ vi đại đã bị điếc hoàn toàn. Nhưng trước khi bị điếc, dường như ông ấy đã không thể nghe thấy rất nhiều âm thanh của loài người, rất nhiều âm thanh của thế gian. Nhưng ông ấy đã nghe thấy âm thanh của Chim, âm thanh của Tự nhiên, dường như ông ấy đã trống rỗng để nhịp điệu của Tự nhiên, để sức mạnh Titian tuôn chảy qua Bản thể của mình, trào ra qua các Bản sonate số 7, số 9 và các tác phẩm bất hủ khác?
Cũng vậy, đó là khi Van Gogh, không biết đến danh hiệu và các ưu đãi của một Hoạ sĩ Cung đình; và ông ấy cũng không biết đến việc đang rất đói, đang rất lạnh và đã lâu không được ăn thịt; ông ấy chỉ biết tới: màu vẽ, bút vẽ, giá vẽ và niềm say mê của mình; để rồi, Tự nhiên, Thực tại, Hiện hữu tuôn trào qua ông ấy. Ông ấy thấy Hiện hữu trong Chiếc ghế?
Nghệ thuật của Thời mới dường như là vậy? Người Nghệ sỹ không đi tìm kiếm một trào lưu mới, không đi tìm một Chủ nghĩa mới; nhưng Người Nghệ sỹ sẽ đi tìm Bản thể của mình và ông ấy sẽ thấy Hiện hữu qua những tác phẩm.
Văn hoá, nghệ thuật, tư tưởng sẽ chuyển hướng; thứ nâng cao các danh dự, thứ danh dự luôn dễ bị tổn thương sẽ chuyển hướng; thứ ngợi ca những cái tôi cá nhân sẽ chuyển hướng; thứ được mệnh danh là chủ nghĩa anh hùng cách mạng sẽ chuyển hướng, sẽ định nghĩa lại; tất cả các thứ chủ nghĩa được xây dựng lên để làm sáng lên tâm trí cũng sẽ đảo lộn? Đơn giản vì, con người nhận biết rõ hơn về bản thân, giảm bớt sự sự lầm lẫn đồng hoá mình vào những thứ giả tạo; dường như Người Nghệ sĩ sẽ gần với Hiện hữu hơn.
Khoa học cũng sẽ chuyển hướng. Trong thời Song ngư, con người thám hiểm mặt trăng, thám hiểm sao hoả, nhưng con người càng khổ hơn, càng lệ thuộc và vật chất hơn. Con người phát minh ra những dạng năng lượng cao, năng lượng nhiệt hạch, năng lượng nguyên tử, để phục vụ đời sống; nhưng rồi cũng là công cụ để họ doạ nhau trong tranh dành. Thời mới sự chuyển hướng là chuyển hướng về mục đích.
Chinh phục không gian, chinh phục vũ trụ, chinh phục các nguồn năng lượng không để thoả mãn nhu cầu thống trị; sẽ chuyển hướng. Công nghệ sẽ chuyển hướng; thứ thoả mãn nhu cầu được vuốt ve của tâm trí, được no đủ của năm giác quan sẽ chuyển hướng. Những tiện ích sẽ được định nghĩa lại vì các giá trị mới sẽ được xác lập. Khoa học và công nghệ sẽ không còn lệ thuộc để phục vụ mục tiêu chinh phục và thống trị của bất kỳ một chủ nghĩa nào, một quốc gia nào, một tập đoàn nào; đơn giản là hướng tới con người, hướng tới Bản thể của con người.
Cũng vậy, môn khoa học mang tính nhân văn hơn cả, Tâm lý học; đã từng tập trung được nhiều bộ óc trí tuệ và tâm hồn cởi mở. Nhưng, nó vẫn chưa thể bước qua cái giới hạn của hôm nay và ngày mai, nó vẫn chưa thể bước qua cái giới hạn của bên ngoài và bên trong. Tâm lý học đã từng giúp đỡ con người trên nền tảng giúp con người khẳng định bản thân mình là gì. Tâm lý học đã từng nghĩ rằng có những con người, vì bị mất cân bằng, với trạng thái của họ; nên Tâm lý học muốn điều chỉnh sự mất cân bằng đó, đưa con người đó về với trạng thái của họ.
Họ là đàn ông hay đàn bà; họ là bác sỹ hay nông dân; họ là chính trị gia hay là một thằng ăn cắp; họ là một nghị sỹ hay là một kẻ dối trá,… Tâm lý học giúp cho con người tìm lại cân bằng với cái mà con người tưởng là nó; cái vỏ bọc của con người. Tâm lý học giúp con người khẳng định mình là ai, một cái Tôi được định nghĩa, với ngôn từ của thời đại. Tâm lý học chỉ là vậy và tương đương, trong thời Song ngư; nó đã đi tìm ánh sáng bằng cách đuổi bóng tối.
Trong Thời mới, Tâm lý học, phân tâm sẽ đổi thay; trước đây nó đi tìm và tìm không thấy một cái tôi toàn hảo, sắp tới nó sẽ cùng khoa học, nghệ thuật, triết học đi cùng tôn giáo hướng về bản thể chân thực; thứ vô ngã, thứ tính không. Chỉ khi hướng về vô ngã, về tính không tâm lý học mới thực sự đi về phía Ánh sáng, hướng mà Tôn giáo đang đi.
Khoa học, công nghệ, triết học sẽ không tách rời với nghệ thuật. Khoa học, công nghệ, triết học và nghệ thuật sẽ không tách rời với tôn giáo. Nghệ thuật và tôn giáo hoà quyện. Tất cả đều tương đồng. Tất cả đề chung một mục đích phục vụ Sự sống và nó vượt lên qua cái tôi cá nhân nhỏ bé, có phải chăng là vậy?
Con người mới là con người tích hợp tất cả Tôn giáo, Nghệ thuật, Triết học và Khoa học vào trong bản thể của mình; trên nền tảng của hành trình buông bỏ cái tôi. Có phải chăng là vậy?
Lễ hội sẽ xảy ra. Tôi tin cậy điều này.
Nhận biết các Chiều không gian lớn hơn, có phải chăng đồng thời là khi, con người kết nối với Thần linh, kết nối với những Thực tại song song khác, những Thực tại siêu việt hơn. Mở rộng các Chiều không gian lớn hơn và sự giao hoà với các Thần linh là hai mặt của một sự kết nối mở. Một mặt để mô tả, để hiểu biết về Vũ trụ, về Thế giới Vật lý; một mặt mở rộng Thực tại, kết nối với các Thực tại khác. Có phải chăng là vậy?
7
Tất cả đều tương đồng. Khi vào Thời mới tất cả mọi thứ đều thăng lên. Tần số dao động của Trái đất, của Hệ mặt trời thăng lên; tần số dao động của cơ thể, của tâm thức con người thăng lên; điều tương đồng là tần số dao động của các sinh linh trong các thực tại khác cũng thăng lên; các Thần linh cũng thăng lên. Mọi thứ đều thăng lên. Vậy thì mọi thứ sẽ giao hoà, Con người giao hoà cùng Thần linh, Con người giao hoà cùng các thực tại khác?
Trong thời Khải huyền, tần số dao động dáng xuống, các Thần linh dáng xuống, dường như có một điều luật, các Thần linh có tần số dao động dáng xuống phải cách ly Con người. Con người không thấy Thần linh, Thần linh không được giao tiếp với Con người. Khi các tần số dao động dáng xuống, Con người và Thần linh giao tiếp với nhau, thì đấy là thảm hoạ. Cả hai cùng vô thức, cả hai cùng tham, sẽ không có gì thảm hoạ lớn hơn, cho cả Con người và Thần linh, cho cả Thiên nhiên và Vũ trụ.
Con người và Thần linh đã tách rời. Tuy rằng đã có rất nhiều, rất nhiều những Thiên thần, những Angels, những Bodhisattva họ đã lặng lẽ đến, lặng lẽ đi trên thế gian này; hay có cả những vị Saints đã hiện hữu với những thông điệp và sứ mệnh. Nhưng về cơ bản, cái mà con người đã tưởng là Thần linh trong thời Song ngư, thực sự không phải là Thần linh.
Thứ Thần linh đã được thờ cúng tôn sùng, chỉ là thứ Thần linh trong tâm trí của những tâm thức chưa phát triển. Những Thần linh này, khi này, khi khác, lúc đó, lúc đây, thoáng ẩn, thoáng hiện chỉ là những sinh linh trĩu nặng cái tôi, cố níu bám vào Thực tại vật lý này, cố tìm lại mình trong những ảo ảnh mong manh.
Vào Thời mới, có phải chăng họ sẽ cùng thăng lên, cùng thăng lên với Con người, cùng thăng lên với Trái đất và Bầu trời, thoát khỏi những lầm lỡ suy tưởng?
8
Khi Con người nhận biết hơn về Bản thể của mình, nhận biết hơn về cuộc sống; khi tất cả các mặt của Sự sống hoà đồng, không đứt đoạn và tách rời; vậy thì nhiều Chiều kích sẽ mở ra. Sự mở ra các Chiều không gian mới, không phải là tiến bộ của Khoa học, cũng không phải thành quả của các cuộc Cách mạng, không phải tất cả những cái đó.
Con người không sáng tạo ra Sự sống. Con người là hình ảnh của Sự sống. Con người là hình ảnh phóng chiếu của Tự nhiên, của Sự sống qua Số phận của Bản thân, qua Thời vận Cộng động, qua Chu kỳ lên xuống Nhân loại. Hệ Mặt trời, Trái đất đi vào một Thời mới, các tần số dao động thăng lên. Các Chiều không gian mới sẽ mở ra. Các Chiều không gian mới thâm nhập Sự sống.
Các Chiều Không gian mở rộng, các nhận biết truyền thống sẽ thay đổi, tất cả sẽ chuyển hoá. Sự mở rộng các Chiều kích mang lại sự chuyển đổi lớn lao cho Nhân loại. Tất cả các hiện tượng và quá trình lịch sử hoàn toàn mất đi ý nghĩa cũ của nó. Những khái niệm, những trật tự mới, logic mới, phương pháp luận mới hình thành?
Có phải chăng, 11 chiều của Edward Witten, là một cảm nhận dự báo về Thời mới. Nhưng dường như không chỉ là vậy. Sự mở rộng của các Chiều không hẳn như các Chiều của Edward Witten đã mô tả trong Học thuyết M. Không hẳn chỉ là việc dãn nở trong Thế giới Hạ nguyên tử, không hẳn là việc dãn nở các Chiều không gian xoắn, các Chiều Không gian phụ. Dường như sự mở rộng các Chiều Không gian đi cả về hai hướng, về thế giới vi mô, về thế giới vĩ mô; về thế giới Hạ Nguyên tử và về Vũ trụ và sự mở rộng. Hình học cong của Georg Bernhardt Riemann có vẻ như đã chạm đến Hình học thiêng của người cổ.
Một Vũ trụ Mới mở rộng một cách khổng lồ. Những kết cấu và hình thức không gian và vũ trụ khác hoàn toàn. Giống như là Bốn chiều không thời gian của Albert Einstein đã trở thành các Chiều phụ của những Chiều chính khác. Có phải chăng là vậy?
9
Nhận biết các Chiều không gian lớn hơn, có phải chăng đồng thời là khi, con người kết nối với Thần linh, kết nối với những Thực tại song song khác, những Thực tại siêu việt hơn. Mở rộng các Chiều không gian lớn hơn và sự giao hoà với các Thần linh là hai mặt của một sự kết nối mở. Một mặt để mô tả, để hiểu biết hơn về Vũ trụ, về Thế giới Vật lý; một mặt mở rộng Thực tại, kết nối với các Thực tại khác. Có phải chăng là vậy?
Không phải ngẫu nhiên, mà bắt đầu từ việc sử dụng hàm beta Euler của các nhà Khoa học Yoichiro Nambu, Holger Nielsen, Leonard Susskind, Michael Green và John Schwarz để mô tả các Hạt cơ bản bằng Chuỗi; rồi đến việc áp dụng Hình học cong của Georg Bernhardt Riemann để tìm ra 11 chiều của Edward Witten của Thực tại; để tạo nên một học thuyết mới, Học thuyết M. đó không thể là ngẫu nhiên.
Đó có thể gọi là sự phát triển của Toán học, sự phát triển của Vật lý hiện đại, sự phát triển của Cơ học lượng tử; tất cả đều đúng, không sai. Nhưng với tôi đó là những dự cảm tuyệt vời và linh thiêng về hai mặt của kết nối mới; sự mở rộng của các Chiều không gian và sự kết nối với các Thần linh, kết nối với các Thực tại khác?
Khi, Avalokita vị Bodhisattva linh thiêng, đang đi vào hành trình xâu xa của Prajnaparamita, đã vượt ra bên ngoài, nhìn xuống từ trên cao và đã thuyết giảng cho Sariputra, rằng:
“Này Sariputra! Hình dạng là Không, Không là Hình dạng. Hình dạng không khác gì Không. Không không khác gì Hình dạng. Dù Hình dạng là gì, đấy cũng là Không; dù Không là gì, đấy cũng là Hình dạng. Điều này cũng đúng cho quá trình Tâm thức của Con Người là Thọ, Tưởng, Hành và Thức.”
Phải chăng Avalokita và Sariputra, những sinh linh siêu đẳng, họ đã nhìn thấy điều mà con người không nhìn thấy. Họ đã nhìn thấy tất cả, nhìn thấy Himalayas, nhìn thấy Kim Tự tháp Ai cập, nhìn thấy Stonehegen, nhìn thấy Everest,… Họ đã nhìn thấy tất cả, những đỉnh núi, những dòng sông, những công trình kiêu hãnh của Nhân loại, nhìn thấy cỏ cây hoa lá,…
Tất cả không phải là đá, không phải là đồng, không phải nguyên tử, không phải thực vật, không phải tế bào,… cũng không phải là Bốn Yếu tố: Đất, Lửa, Gió và Nước. Họ đã thấu thị. Họ đã nhìn thấy tất cả chỉ là Chuỗi, hoặc cái vi tế hơn cả Chuỗi, cái cơ bản hơn cả Chuỗi; cái mà các Nhà Vật lý Lý thuyết Chuỗi đã mô tả?
Và phải chăng vào Thời mới, Con người mở, con người sẽ biết được Chuỗi hoặc cái vi tế hơn cả Chuỗi, cái cơ bản hơn cả Chuỗi; con người sẽ BIẾT được những Chiều không gian mới; con người kết nối được với Thần linh, kết nối được với các Thực tại khác? Con người sẽ kết nối được với cái không chỉ là Bốn Đại: Đất, Lửa, Gió và Nước? Con người sẽ kết nối được với những Thực tại khác, những Thế giới song song, bên kia vượt quá đời sống, Thế giới của người đã chết, Thế giới các thần linh; các Thế giới không phải cấu thành từ Bốn Yếu tố: Đất, Lửa, Gió và Nước nhưng có lẽ cũng được cấu thành từ Chuỗi hoặc cái vi tế hơn cả Chuỗi, hoặc cái cơ bản hơn cả Chuỗi; phải chăng là vậy?
Tôi tin cậy điều này.
10
Con người và Thần linh sẽ cùng bước chân trên Trái đất?
Con người và Thần linh sẽ cùng nhau chia xẻ, sáng tạo Sự sống; cùng nhau nhảy múa hoan ca trong các Lễ hội?
Nhưng ở một chiều hướng khác, có một số nhà Chiêm tinh, họ lại cho rằng, hai ngàn năm nữa, sẽ có một cuộc chiến, cuộc chiến thảm khốc, cuộc chiến giữa các Thần linh(?).
Điều này cũng có thể xảy ra. Nó phù hợp với Tri thức về Cung Hoàng đạo, Zodiac; nó có lý do của nó. Tại điểm chuyển thời, biến động của việc thay đổi trạng thái cân bằng, Trái đất và Hệ Mặt trời từ trạng thái tương tác với Chòm sao Aquarius chuyển sang trạng thái tương tác với Chòm sao Capricorn, biến động xảy ra. Các tần số dao động biến đổi, tần số dao động cơ thể và tâm thức Con người biến đổi, tần số dao động của các Thần linh biến đổi. Con người đã từng sống trong nạn Hồng thuỷ cả trong lẫn ngoài tại điểm chuyển thời từ sang Pisces sang Aquarius; trong thời Aquarius Con người kết nối, tương tác với Thần linh; vậy thì Con người sẽ sống trong nạn Hồng thuỷ của Thần linh khi chuyển thời, chuyển từ Aquarius sang Capricorn?
Tương tác, kết nối với Thần linh thì cùng chịu tai ương với Thần linh. Âu đó cũng công bằng và bình thường.
Chỉ khi Con người rũ bỏ hết tâm trí phân biệt, rũ bỏ qua mọi nhà tù: giác quan, hệ thần kinh, não bộ, tư duy, suy nghĩ, cảm xúc, thói quen, tri thức, luân lý, đạo đức, pháp luật, thể chế… mọi vọng gác, mọi hàng rào, mọi tường ngăn, mọi lớp vỏ, mọi lớp chăn phủ… tất cả đều rũ bỏ vậy thì các Thời, vậy thì sự chuyển thời, vậy thì Cuộc chiến giữa các Thần linh có ý nghĩa gì đâu, với những Con người đó.
Những Con người đạt Prajñā Pāramitā, trí huệ ở bờ bên kia