Khía cạnh tâm linh của thực phẩm

Chủ đề về thực phẩm là cực kỳ quan trọng đối với sự tiến hóa của con người trong giai đoạn chuyển giao, thăng tiến về mặt rung động và tái tạo của xã hội.

Các bạn sẽ đọc được rất nhiều về thực phẩm trong các cuốn sách và trên mạng Internet… hoặc là các bạn sẽ kiếm lời khuyên từ các bác sĩ, các nhà nghiên cứu chế độ ăn hoặc là từ các vị thầy tâm linh.

Một số người nói rằng ăn thịt sẽ gây hại cho cơ thể, và rằng ta nên ngừng việc ăn nó. Rằng ta cũng nên từ bỏ một số loại sản phẩm nhất định làm từ ngũ cốc và từ sữa, cộng thêm với việc có những loại trái cây bị nhiễm độc hoặc bị biến đổi gien có thể gây hại cho ta, và, tới lượt gà và cá thì cũng có các loại phụ gia hóc-môn tăng trưởng; các loại hạt và hạt cứng thì tốt, nhưng dùng vừa phải thôi

Nghĩa là khuyến nghị ta đi theo một chế độ ăn chay, vì lý do sức khỏe lẫn các lý do thăng tiến tâm linh… và còn những người đến từ các giới tinh tế hơn có thể sẽ bảo: Tôi sống nhờ vào nước và mật ong thôi! Hoặc… Tôi là người Lemuria, vì thế cho nên thức ăn căn bản của tôi là phấn và mật hoa… hoặc, Tôi là người ăn chay trường và tôi chỉ có thể ăn rau củ… tất cả những điều này có thể quy về một câu: ăn… là chuyện xấu.

Thực phẩm là nền tảng của nhân loại… nó làm ra chúng ta như chúng ta là.

Lấy ví dụ, người Trung Hoa [ý đại diện cho người châu Á, phương Đông] có một chế độ ăn nghiêm ngặt: luôn là cùng thể loại các loại ngũ cốc, rau (gần như là tươi sống) và cá được nấu theo cùng một cách, nhưng trên hết và chủ đạo vẫn là ngũ cốc.

Chế độ ăn này khiến cho họ phụ thuộc vào một cấu trúc, vào một loại mạng lưới năng lượng mặt trời. Người ta không thể nói như thế về người Argentina, những người tiêu thụ thịt bò lớn nhất trên thế giới… những người không ổn định về mặt cảm xúc, dễ dàng nổi cáu, tưng tửng, mất phương hướng và không có một cấu trúc rõ ràng về mặt tổ chức. [Người viết bài này đến từ Argentina]

Theo lối này, nếu chúng ta muốn hiểu quỹ đạo chính trị của một đất nước, chúng ta có thể đơn giản nhìn vào cái mà họ nấu trong bếp mỗi chiều. Cái này áp dụng cho mỗi cá nhân luôn, và đó là lý do tại sao thức ăn lại quan trọng đến thế trong quá trình tiến hóa, trong việc làm sạch thể-xác cũng như thể-cảm-xúc (tâm hồn) và thể-trí của một người, nhưng câu hỏi tôi đặt ra là thế này… Các bạn có biết tại sao chế độ ăn của con người lại đa dạng như thế không?

Các nhà khoa học gọi đó là “chuỗi thức ăn”. Đối với bất cứ người yêu động vật hay người ăn chay nào, mô thức này thể hiện sự bất công, và họ đang cố ép bản thân phá vỡ nó, hoặc là để củng cố cho quá trình tiến hóa của mình, hoặc chỉ là vì họ thích thế.

Chúng ta hãy xem xét cái mô thức (chuỗi thức ăn) căn bản này… Mặt trời cho cây cối năng lượng; cây cối trao năng lượng cho các loài ăn cỏ, đến lượt chúng lại trao năng lượng của mình cho các loài ăn thịt hoặc ăn tạp, những kẻ sẽ lại trao năng lượng của chúng cho các loài tiêu thụ to lớn hơn, các loài ăn thịt lớn hơn. Mô thức này rất đơn giản… Hãy cho phép tôi nói cho các bạn hay điều gì đã xảy ra vào thời khắc Trái Đất bắt đầu tiến hóa:

“Hành tinh Trái Đất, thực thể to lớn mà chúng ta là một phần của nó, lúc đó đã sẵn sàng nhận lấy công việc mà các hành tinh còn lại tránh không đụng vào…

Khai sáng (Thu thập ánh sáng).

Để khai sáng, nó cần các thực thể khác trợ giúp bắt lấy năng lượng cần thiết. Bởi vậy, có hàng triệu linh hồn đã đến Trái Đất, sinh ra dưới dạng các loại khoáng chất khác nhau tồn tại trên bề mặt của hành tinh: đá, thạch anh, tinh thể, núi non, tất cả những thực thể này bắt đầu tóm giữ ánh sáng mặt trời, thứ ánh sáng linh thiêng, và khiến cho nó ở lại trên Trái Đất…

Theo cách này, chúng giữ lại ánh sáng – trước đó bay trong bầu khí quyển – vào trong lòng của hành tinh khát thèm ánh sáng.

Chẳng lâu sau, chúng nhìn ra sự cần thiết phải đem ánh sáng này xuống những tầng sâu, đến tận tâm trái đất, và dịch chuyển nó khắp nơi, lên rồi xuống, nhờ đó thắp sáng bề mặt của thế giới qua hơi thở liên tục của ánh sáng, qua sự phát xạ của nó…

Đó là cách mà một số hạt khoáng bắt đầu dẫn truyền ánh sáng và không giữ nó lại cho riêng mình… Việc này dẫn tới sự xuất hiện của những loài thực vật đầu tiên trên Trái Đất… mà theo thời gian biến thành những cái cây khổng lồ mọc trong những cánh rừng rộng bao la.

Trong số những cái cây này, nhiều cây thấy ra rằng sức mạnh truyền dẫn của chúng là không đủ, rằng chúng cần thậm chí nhiều ánh sáng hơn nữa, và rằng các loài cây khác có thể lấy được nhiều ánh sáng dễ dàng hơn chúng, hoặc là nhờ vào chiều cao hoặc là nhờ vào kích cỡ lá, và vì thế các sinh thể này nghĩ “thế nếu mình ăn cái cây đó thì sao?” Theo đó, nhiều loại cây và vi sinh vật bắt đầu ăn các loài cây khác. Việc này cho phép chúng có được nhiều ánh sáng hơn, với ít công sức hơn.

Cuối cùng, ý tưởng là, làm cho ánh sáng di chuyển nhanh hơn ra khắp bề mặt trái đất, vì thế thúc đẩy sự ra đời của những sinh thể làm được điều đó – các loài động vật tiêu thụ ánh sáng (dưới dạng thực vật) và di chuyển nó đến khắp hành tinh. Và từ khoảnh khắc các loài động vật này nhận ra chúng có thể mang theo thậm chí còn nhiều ánh sáng hơn trong chúng nếu, giả sử, thay vì ăn thực vật, chúng ăn các sinh thể sống nhờ vào thực vật khác… thế là các loài ăn thịt ra đời.

Cho đến khi… trong một giai đoạn của lịch sử (tiến hóa), ánh sáng bắt đầu được truyền dẫn theo một lối chưa từng có: nó bắt đầu được truyền dẫn qua tất cả các thể của nó, thể lý, thể cảm xúc, thể ê-te, trong thể động, trong thể tĩnh, trong thể trí, trong mạng lưới và một kênh truyền, và tất cả những thể đó, cho tới thời điểm đó, tồn tại dưới các dạng thức đem ánh sáng đến với thế giới này một cách đa dạng, đã hiện thân toàn bộ bản thân nó ở trong một sinh thể có ý thức… và, thế là, mô thức (chuỗi thức ăn) đã trở thành như thế này:

Nhưng chúng ta hãy nhìn đi xa hơn một chút: con người bắt đầu dẫn truyền tất cả ánh sáng, và bởi vì công việc của anh ta mang tính quyết định, nên cần ánh sáng lấy từ tất cả các giới khác, giới khoáng chất, giới thực vật, giới động vật… và đó là cách mà con người đã trở thành loài săn mồi lớn nhất trong Lịch sử tiến hóa.

Do sự ăn uống vô độ của mình, anh ta không còn tồn tại với mục đích dẫn truyền ánh sáng nữa, và vì thế đánh mất mục đích của mình. Đó là lý do vì sao có thêm rất nhiều linh hồn đã đến thế giới này để nhắc nhở bản thân họ và những người khác, rằng thực phẩm có ý nghĩa và mục đích của nó, đó là sự khai sáng.

Vấn đề nằm ở chỗ, nhiều người thấy tuyệt vọng trước lòng tham của tổ tiên/những người đi trước mình, và vì thế bắt đầu chê bai tất cả các loại thức ăn hoặc từ bỏ một số thể loại thức ăn nhất định: từ bỏ ăn thịt, từ chối ngay cả việc ăn chay, để nói về chuyện “ăn prana”, nghĩa là, lấy thức ăn hoàn toàn chỉ từ ánh sáng mặt trời qua việc hít thở.

Tôi tin rằng việc làm rõ, chuyện thức ăn không phải là cái được điều chỉnh bởi lương tri công chúng… mà là cái được điều chỉnh bởi cơ thể vật lý, là việc rất quan trọng.

Chúng ta phải nhớ rằng, là con người, chúng ta có một cơ thể cần tôn trọng, và rằng bản thân thể xác ấy biết rất rõ hệ thống khai sáng thể lý của chúng ta hoạt động như thế nào.

Thường khi, cơ thể chúng ta cần tới thịt, điều này đúng với nhiều người ăn chay, và có lẽ chúng ta cần tới nó bởi vì chúng ta bay bổng quá, và chúng ta cần bám chặt hơn vào Trái Đất, và đây là vai trò của thịt.

Ánh sáng mặt trời đã cô đặc bản thân nó cho tới khi trở thành các loài động vật hữu tình, và thường thì chúng là những nhân vật giúp cho chúng ta thích nghi với các giới trong thế giới này.

Việc (chỉ) ăn các loài thực vật mọc phía trên mặt đất khiến cho luân xa Tùng thái dương (dạ dày), luân xa bụng dưới (các quả thận) và luân xa gốc (cơ quan sinh dục) ngừng làm việc nếu ăn trong lâu dài, việc đó có thể dẫn tới các vấn đề về sinh sản, sự quyết đoán trong hành động, sự hiện thực hóa, sự sống, và chúng ta ngăn cách bản thân mình khỏi Trái Đất.

Hãy nhớ rằng kẻ thông thái ở đây và lúc này chính là cơ thể; nó biết cái chúng ta cần ăn, vào bất cứ lúc nào. Chuỗi thức ăn là một quá trình của Ra đi và Trở về: mà đó là lý do tại sao chúng ta cần neo bản thân chúng ta lại, chúng ta phải tiêu thụ ánh sáng, rồi tới khoáng chất, rồi tới thực vật, rồi động vật, và rồi tất cả bốn thứ đó cùng một lúc.

Nhưng hành trình Trở về có nghĩa rằng, chỉ khi chúng ta kết hợp hoàn toàn mọi mặt trong mình với tư cách các cá nhân, thì cơ thể chúng ta hoàn toàn sẽ biết khi nào thì dừng ăn, khi nào thì dừng ăn thịt động vật, khi nào thì từ bỏ ăn thực vật, rồi tới khoáng chất, sao cho sau này nó quay trở lại tiêu thụ chỉ ánh sáng mà thôi.

Việc tôn trọng thứ tự này mang tính thiết yếu đối với sự thăng tiến tâm linh của chúng ta: chuyện ở đây không phải là tránh sát sinh động vật vì chúng là các thực thể sống; mà là tôn trọng chúng với tư cách là các sinh thể ánh sáng.

Tất cả chúng ta ở trong mô thức neo ánh sáng thiêng liêng này, thức ăn là cách để chúng ta duy trì, dẫn truyền và chuyển hóa ánh sáng cho Trái Đất: đó là một hệ thống linh thiêng. Ngoài những lời khuyên các bạn có thể nhận được từ bác sĩ, các chuyên gia thực hành ayurveda, vi lượng đồng cân, bạn bè, những người ăn chay thường, ăn chay nghiêm khắc, những người ăn thịt, các nhà nghiên cứu chế độ ăn hay ai đó khác… hãy luôn nhớ rằng thẩm quyền thực sự trong chủ đề thực phẩm này là chính cơ thể vật lý của các bạn.”

Một số gợi ý:

  • Thịt bò, thịt cừu, thịt lợn: giúp chúng ta neo lại trên Trái Đất và duy trì hoạt động cảm tính mang tính bền vững (đối với những người quá bay bổng hay những người không thường xuyên thể hiện cảm xúc). Các loại thịt này không được khuyến nghị cho những người sống rất cảm tính hay những người có rối loạn cảm xúc, và phụ thuộc vào kinh tế.
  • Thịt gia cầm và cá: giúp chúng ta duy trì tính thực tế và duy trì theo một đường cảm xúc…

  • Các loại cây cho củ: khoai tây, cà rốt, khoai lang, v.v…, tất cả những thứ mọc bên dưới mặt đất sẽ giúp chúng ta duy trì sự vững chãi trong thực tại và giúp công việc của các luân xa liên quan tới sáng tạo và ý chí được dễ dàng. Để duy trì một mức lành mạnh cho thể cảm xúc và thể trí.

  • Các loại cây mọc bên trên mặt đất: cà chua, xà lách, v.v… thì tốt cho việc làm sạch cảm xúc và tư tưởng, tốt cho sự minh mẫn của tâm trí và cho sự thăng tiến tâm linh, cho việc duy trì sự kết nối. Không khuyến nghị dùng với số lượng lớn ở những người có chứng tự kỷ, những người có tư tưởng rời bỏ hành tinh này hoặc thăng vút ngay lên các mức tâm thức cao hơn.

  • Ngũ cốc: tốt cho việc làm sạch cảm xúc, duy trì trật tự trong cảm xúc, cung cấp các vitamin căn bản (luôn luôn phải kết hợp với các dạng thức ăn khác).

  • Khoáng chất: các loại muối, nước, v.v… là tốt cho việc thanh lọc thể xác, cảm xúc và tâm linh.

  • Prana hay ánh sáng mặt trời: hãy thở đều và sâu trước, trong và sau mọi bữa ăn, cho tới thời điểm không cần thiết phải làm thế trong khi thức ăn được đưa vào.

Hãy ngưng ăn những loại thức ăn này theo thứ tự chúng xuất hiện trong danh sách ở trên.

Hãy luôn tôn trọng quyết định ăn uống của cơ thể: nếu nó yêu cầu một miếng thịt, hãy tôn trọng nó, nếu nó chỉ muốn một trái cà chua thôi thì cũng tôn trọng nó.

Hãy duy trì một chế độ ăn cân bằng tất cả các loại thức ăn này, cho tới khi cơ thể loại bỏ đi thứ không còn cần thiết nữa theo sự cân bằng mới của nó.

Không nên ép buộc ai bám lấy một chế độ ăn nhất định nào đó, chúng ta nên tôn trọng tiến trình ăn uống của mỗi người. Khuyến nghị ai đó một chế độ ăn lành mạnh là chuyện chấp nhận được, nhưng chớ biến nó thành một loại đặt điều kiện. (Lấy ví dụ: nếu chiều nay con không ăn khoai tây, con sẽ không được chơi máy tính! Hoặc: nếu bạn mà ăn thịt bò, bạn sẽ mơ thấy những con bò ăn thịt lại bạn).

– Matías de Stefano –

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *