Vượt qua sự đánh giá của ai đó

Các em thân thương,
.
Mấy hôm nay, chị thường nhận được tin nhắn kêu cứu của các em, các em nói các em đang tuyệt vọng, bởi vì các em bị hiểu nhầm, bị thầy cô gièm pha, bị bạn bè nói sai sự thật, nói các em luôn bị đánh giá, không biết làm gì mới tốt, mệt mỏi đến mức kể cả việc em không làm, em cũng nhận về phía mình, bởi vì các em đã tuyệt vọng rồi. Có em trốn trong phòng vệ sinh trước những ngày tháng chuẩn bị thi đại học, có em lại nghĩ đến tự vẫn…
.
Chị có thể thấy em đang khóc, đứa trẻ bên trong của em đang khóc… Em ơi, em có thể ôm lấy chính mình lúc này chứ?
Em đừng mong chờ ai đó sẽ yêu thương mình, hay khen thưởng mình nữa, bởi vì trong thế giới phân hai cực – trong nhị nguyên đối đãi, ai đó có thể mến em – thì cũng có thể ghét em, có thể tâng bốc em – thì cũng có thể chê bai em, kể cả những bậc giác ngộ như Đức Chúa, như Đức Phật cũng có bị người thích, người ghét mà.
.
Cho nên, em chỉ cần tập trung lên chính mình vào lúc này. Em hãy vòng tay ôm lấy chính mình đi, và hãy nhìn lại, nhìn xem em đã yêu bản thân mình trọn vẹn chưa, hay em cũng như những người không hiểu em, cũng dán mác và đánh giá chính mình? Khi em yêu em đủ, trọn vẹn với chính mình đủ, trận trọng mọi khía cạnh của mình đủ, em sẽ không cần phải chú ý đến những sự đánh giá của người khác nữa.
.
Em đơn giản là hiểu rằng em chính là Đấng Tạo Hóa của cuộc đời mình! – Chị đang nói thật đấy, không phải đang dỗ em đâu. Không phải các em cũng biết về Luật Hấp Dẫn sao – năng lượng mà ta tỏa ra chính là năng lượng mà ta thu hút – cho nên em hoàn toàn có thể kiến tạo cuộc sống của chính em theo cách mà em muốn.
.
Em biết không, chỉ có một anh lính, một vị quan, một kẻ bề tôi mới cần sự khen thưởng, muốn được đánh giá cao bởi một người ở tầng lớp cao hơn – từ một vị vua chẳng hạn. Còn em – khi em biết em chính là một Đấng Tạo Hóa rồi – em cũng như mọi người, tất cả đều có khả năng như nhau, cần bằng như nhau, thì em sẽ không cần sự khen thưởng, hay chấp nhận, cũng không cần quá chú ý đến những đánh giá sai lầm hay hiểu lầm của người khác nữa.
.
Khi em hít thở rồi, và thấy được khả năng tuyệt vời của chính mình, chúng ta sẽ thử nhìn sang những người vừa gây tổn thương cho em nhé. Bây giờ, hãy cũng thương họ như em vừa thương chính em, hãy thương họ, biết rằng họ cũng đang vật lộn với bài học của mình, bài học về sự phán xét. Khi quan sát thấy họ vật lộn trong khó khăn như thế mà chính họ cũng không nhận ra để học, em hãy thấy thương họ chứ?
.
Vũ Trụ công bằng lắm nhé, năng lượng tỏa ra chính là năng lượng thu vào. Cho nên lúc này em hãy chỉ cần tập trung vào hành trình yêu thương bản thân trọn vẹn của chính mình thôi, nhận ra những tiềm năng mạnh mẽ của chính em…Còn những người khác, để họ học bài học của chính họ. Khi rung động của em, và niềm tin của em hoàn toàn thay đổi rồi – em tốt nghiệp xong bài học của chính mình – thì tự động những hoàn cảnh tương tự đã làm em tổn thương sẽ không diễn ra nữa, bởi vì chúng không ở cùng rung động của em.
.
Nào, bây giờ cùng bình tâm lại nào… Hít vào và thở ra ba mươi lần, mỉm cười với chính mình, quay trở lại hiện tại, sống trong khoảnh khắc này, những muộn phiền của em chỉ đến khi em nghĩ về quá khứ hay lo lắng về tương lai thôi. Mỗi một nhịp thở, hãy để đám mây đen trong em được vén lên và bầu trời trong tâm hồn đẹp đẽ của em xinh đẹp trở lại. Hãy trọn vẹn ngắm nhìn tia nắng hôm nay, chiếc lá hôm nay, một bông hoa nhỏ ven đường hôm nay, một tiếng chim hót hôm nay, một trang sách cũ mèm thơm phức hôm nay, và cô gái mỉm cười trong gương với em hôm nay…
.
Gửi đến các em với thật nhiều yêu thương,
Chị,
Khi tôi tỉnh giấc

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *