Người chân tu, tâm như nước tĩnh, lòng như trời cao. Như người luyện kiếm, tâm ban đầu như ngựa hoang, rong ruổi bất kham. Nhưng qua năm tháng trui rèn, biết cách chế phục, tâm dần quy về tĩnh lặng. Khi tâm an định, người ấy tự nhiên mang khí chất điềm đạm, khoan thai, tựa dòng sông xuôi chảy không vướng cản ngăn.
.
Dung mạo sáng, thần thái an nhiên. Giữa tâm và hình tướng, có sự liên thông vi diệu. Kẻ lòng luôn chứa đầy sân hận, khuôn mặt tự khắc u ám. Người mang tâm thanh tịnh, trí tuệ khai mở, tướng mạo rạng ngời như ánh trăng sáng tỏ trong đêm thanh. Khi nội tâm đã khai thông, sắc diện trở nên tươi nhuận, mỗi bước đi, mỗi ánh nhìn đều chứa đựng an nhiên tự tại.
.
Lời nói như gió xuân, tâm từ mà phát ra ngôn từ ấm áp. Người có lòng từ bi, không cần khoe khoang lời hoa mỹ, nhưng giọng nói vẫn đầy sức mạnh, khiến người nghe rung động. Lời của bậc chân tu không nhuốm mùi dối trá, không mang nọc độc phân tranh, không gieo mầm thị phi. Họ nói để hóa giải, không nói để kích động, mỗi lời như dòng nước mát tưới lên cỏ cây khô héo.
.
Người tu đúng đạo, chẳng bao giờ bị thiếu thốn. Không phải vì cầu giàu sang, mà bởi phước đức đầy đủ, cơm áo không thiếu. Chân tu chẳng màng hưởng thụ, lấy giản dị làm vui, lấy thanh đạm làm giàu. Có người tu mà đời càng nghèo túng, phải xem lại đã biết bố thí, biết tạo phước hay chưa. Phước là do tâm sinh, hạnh là do hành tạo. Kẻ hiểu được điều ấy, luôn đủ đầy những gì cần thiết mà chẳng vướng lòng tham.
.
Mọi việc xấu dần chuyển hóa thành tốt, như mùa xuân về, tuyết lạnh tan, đất trời khoác màu tươi mới. Người sống có đức, có tâm tu tập, ắt chuyển được nghịch cảnh, hóa hung thành cát. Bởi có chân thành, có nhẫn nại, lại có sự bảo hộ của chư vị giác giả, nên đường đi không mãi gập ghềnh. Đời sống như dòng nước chảy qua ghềnh thác, cuối cùng cũng về lại sông rộng, biển lớn.
.
Trong gia đình, phước khí lan tỏa. Nhà nào có người tâm tu hành chân chính, tự nhiên hòa khí thịnh vượng, người trong nhà an vui, quyến thuộc thuận hòa. Bởi tâm thiện lan tỏa, như hương hoa thoảng trong gió, như ánh nến soi giữa đêm, ai ở gần cũng cảm thấy ấm áp. Khi lòng chân chính, khí trường tự chiêu cảm quý nhân, gia đình hưng vượng, con cháu được hưởng phước từ sự tu tập chân thành.
.
Đó là những dấu hiệu của người tu chân chính. Nếu tu lâu mà chẳng thấy những điều ấy xuất hiện, phải tự xét lại, xem có phải mình chỉ mang danh tu mà không thực hành chuyển hóa. Tu là thay đổi tâm, sửa đổi hành vi, khiến cuộc sống tốt đẹp hơn, chẳng phải tu để phô bày, chẳng phải tu để nhận lấy sự tán dương của đời. Người tu chân chính, tâm như trăng soi nước, chẳng cầu danh, chẳng vướng bụi hồng trần.
.
~Thanh Anh