Giải phóng cơn giận như thế nào?

Hầu hết ai trong chúng ta khi tu tập tâm linh cũng nghĩ rằng không nên giận, vì giận sẽ thu hút điều tiêu cực, và điều này làm ta bị tắc nghẽn năng lượng nhiều hơn. Nhưng nếu biết bày tỏ giận đúng cách ta có thể hóa giải nó và tăng trưởng tâm linh nhanh chóng
.
“Làm sao có thể có chuyện người ta có thể được biến đổi về mặt tâm linh bằng việc là toàn bộ trong hành động mà đó là từ giận, hận và bạo hành.”
.
Biến đổi tâm linh bằng việc là nhận biết toàn bộ trong từng hành động
Vâng, bạn có thể được biến đổi toàn bộ qua giận, qua hận, qua bạo hành. Và không có cách khác – vì bạn tồn tại trong bạo hành, trong giận, trong tham, trong đam mê. Từ đâu mà bạn tồn tại, chỉ từ đó con đường bắt đầu.
.
Tôi sẽ không bảo bạn tạo ra vô tham chống lại tham của bạn; tôi sẽ bảo bạn là tham một cách toàn bộ, nhưng với tâm trí tỉnh táo đầy đủ – là bạo hành, là giận, nhưng là toàn bộ để cho bạn khổ một cách toàn bộ, để cho bạn có thể cảm thấy toàn thể chất độc của nó.
.
Bạn phải trải qua ngọn lửa này. Không người nào khác có thể trải qua hộ hạn; không người uỷ quyền nào là có thể. Bạn sẽ phải trải qua nó, và bạn bao giờ cũng nghĩ rằng người nào đó khác sẽ làm điều đó.
.
Người Ki tô giáo liên tục nghĩ rằng qua Jesus có cứu rỗi. Điều đó vẫn chưa xảy ra. Thế giới vẫn còn như cũ. Hai nghìn năm đã trôi qua từ khi Jesus bị đóng đinh, nhưng chúng ta liên tục hi vọng rằng ai đó khác sẽ khổ và chúng ta sẽ đạt tới phúc lạc.
.
Không! Mọi người đều phải mang cây chữ thập của riêng mình. Jesus đã bị đóng đinh; ông ấy đã đạt tới mục đích. Bạn không thể đạt tới được. Bản thân bạn sẽ phải trải qua việc đóng đinh đó. Và đây là việc đóng đinh – rằng giận có đó, đam mê có đó, bạo hành có đó, tham có đó, ghen có đó.
.
Bạn đang làm gì với chúng?
Xã hội dạy tạo ra phản cực.
Tham có đó, cho nên đè nén nó và tạo ra tâm trí không tham.
Giận có đó, cho nên đè nén nó. Không giận.
Đẩy năng lượng này ra sau và mỉm cười.
.
Cái gì xảy ra?
Giận liên tục được tích tụ bên trong, và bạn liên tục trở nên ngày càng giận hơn, vì năng lượng ngày càng được tích tụ bên trong với giận – bị đè nén.
Nó trở thành cái kho dự trữ vô thức, và chống lại giận này bạn liên tục mỉm cười. Nụ cười đó trở thành giả, vì trong khi giận đang đập bên trong làm sao bạn có thể mỉm cười được? Bạn có thể mỉm cười, nhưng thế thì nó sẽ chỉ là thứ giả.
.
Cho nên bạn bị chia làm đôi – cười giả và giận thực. Cười giả trở thành nhân cách của bạn và giận thực vẫn còn là linh hồn bạn. Bạn bị chia ra chống lại bản thân bạn, và tranh đấu thường xuyên sẽ có đó. Và bạn không thể hạnh phúc với cười giả. Không người nào khác bị lừa. Bạn không thể hạnh phúc với giận thực ẩn đằng sau bao giờ cũng cố bước ra.
.
Cười giả là giận thực – đây là tình huống. Mọi cái là tốt đều là giả và mọi cái là xấu là thực. Cái thực bạn mang bên trong và cái giả bạn trưng ra ngoài. Đây là tinh thần phân liệt, và mọi người đều đã trở nên bị tinh thần phân liệt, bị phân chia – không chỉ bị phân chia, mà còn thường xuyên tranh đấu bên trong bản thân người đó. Toàn thể cuộc sống và năng lượng bị phí hoài và tiêu tán trong tranh đấu này. Và tranh đấu là ngu xuẩn, nhưng điều này đang xảy ra.
.
Điều tôi đang gợi ý là, không tạo ra bất kì cái giả quanh bạn. Cái giả sẽ không bao giờ dẫn bạn tới cái thực; cái giả sẽ dẫn bạn tới nhiều cái giả hơn. Đừng làm cái giả, và cho phép cái thực diễn đạt toàn bộ. Khi tôi nói điều này bạn có thể trở nên hoảng sợ, vì bạo hành có đó và bạn có thể muốn giết ai đó. Vậy tôi có ngụ ý đi và giết không?
.
Không! Suy ngẫm về điều đó đi. Đóng cửa phòng lại và cho phép bạo hành của bạn. Bạn có thể diễn đạt nó trên chiếc gối, trên bức ảnh, trên bất kì cái gì. Không cần đi và giết ai đó, vì điều đó sẽ không giúp ích. Điều đó sẽ tạo ra nhiều vấn đề hơn và cả chuỗi.
.
Trên chiếc gối, viết ra tên của kẻ thù của bạn hay tên người bạn của bạn – và nhớ, chúng ta giận bạn nhiều hơn giận thù. Cứ để bức ảnh của vợ bạn hay chồng bạn trên gối, và mang bạo hành của bạn ra. Đánh gối, giết gối, và làm bất kì cái gì bạn cảm thấy. Và đừng cảm thấy rằng bạn đang làm điều ngu xuẩn. Đây là điều bạn muốn làm với đối thể thực, và điều đó sẽ là ngu xuẩn hơn.
.
Đừng nghĩ rằng điều này là đần độn. Đây là cách bạn hiện hữu: bạn đần độn, và bạn không thể thay đổi chỉ bằng kìm nén nó. Nhìn vào cái đần độn này: thấy rằng đây là cách bạn hiện hữu. Cho phép bản thân bạn diễn đạt đầy đủ; diễn nó ra.
.
Và nếu bạn có thể là thực, bạn sẽ nhận ra lần đầu tiên giận nào, bạo hành nào bị ẩn kín bên trong bạn. Bạn là núi lửa, và điều này có thể bùng nổ từ bạn vào bất kì khoảnh khắc nào.
.
Trong bất kì tình huống nào, núi lửa này đều có thể bùng nổ. Nó bùng nổ mọi ngày. Ai đó giết ai đó, và chỉ một ngày trước đó anh ta đã bình thường như bạn vậy. Không người nào đã bao giờ hoài nghi rằng người đó sẽ là kẻ sát nhân.
.
Không người nào nghi ngờ về bạn, và bạn có nhiều ý nghĩ giết người trong tâm trí. Bạn đã nghĩ, bạn đã lập kế hoạch cho điều đó nhiều lần. Ý tưởng giết ai đó khác hay bản thân bạn đã tới với bạn. Nó đã xảy ra cho bạn nếu bạn không tuyệt đối ngu ngốc.
.
Các nhà tâm lí nói rằng người thông minh nhất định nghĩ tới tự tử ít nhất mười lần trong đời mình – ít nhất mười lần! – và mười nghìn lần bạn nghĩ tới giết ai đó. Bạn không bao giờ làm điều đó, đấy là chuyện khác. Nhưng bạn có thể làm điều đó; khả năng này bao giờ cũng có đó.
.
Làm cho giận của bạn thành hành động toàn bộ trong thiền, và thế rồi xem điều xảy ra. Bạn sẽ cảm thấy nó đang tới từ toàn thân bạn. Nếu bạn cho phép nó, thế thì mọi tế bào của thân thể bạn sẽ ở trong nó. Mọi lỗ chân lông, mọi thớ thịt của thân thể sẽ trở nên bạo hành. Toàn thân bạn sẽ ở trong tình huống điên.
.
Nó sẽ phát điên, nhưng cho phép nó, và không kìm lại. Đi cùng dòng sông, và sau khi cơn lốc qua rồi, lần đầu tiên bạn sẽ cảm thấy một trung tâm sâu bên trong bạn. Bình thản tinh tế sẽ xảy ra. Khi giận đã qua, sẽ không có hối hận vì bạn đã không làm nó cho bất kì người nào. Sẽ không có mặc cảm.
Bạn sẽ được nhẹ gánh. Khi giận này được tống ra và im lặng tới, im lặng đó là thực – không bị áp đặt.
.
Bạn có thể ngồi xuống như phật trong padmasana, trong tư thế yoga. Bạn có thể ép buộc bản thân bạn, nhưng con khỉ bên trong bạn liên tục nhảy. Bây giờ chỉ thân thể là tĩnh tại. Tâm trí còn điên hơn nó đã là vậy trước đây.
.
Bất kì khi nào bạn ngồi để thiền, bạn cảm thấy điều đang xảy ra. Bạn không bao giờ ầm ĩ bên trong khi bạn không thiền, cho nên tại sao nhiều ồn ào thế xảy ra bất kì khi nào bạn thiền? Tại sao tâm trí đi lang thang thế?
.
Tại sao nhiều ý nghĩ thế tới trong đám mây? Chính bởi vì thân thể bạn tĩnh tại, và qua tĩnh tại này của thân thể này bạn có thể cảm thấy tính khỉ của tâm trí nhiều hơn. Tương phản có đó.
.
Nhưng im lặng bị ép buộc là vô dụng. Hoặc bạn sẽ không thành công trong nó hoặc nếu bạn sẽ thành công bạn sẽ chuyển vào ngủ. Im lặng bị ép buộc, nếu thành công, trở thành ngủ. Nó là tốt khi có liên quan tới ngủ; bằng không nó là vô dụng.
.
Im lặng thực bao giờ cũng xảy ra chỉ khi năng lượng bị dồn nén nào đó được xả ra toàn bộ. Rối loạn hiện hữu vì năng lượng bị dồn nén đó. Năng lượng bị ép buộc đó đã cố bùng nổ, đó là vấn đề, đó là rối loạn bên trong. Khi nó được xả ra, bạn được nhẹ gánh.
.
Thế thì mọi thớ thịt trong con người bạn được thảnh thơi. Trong thảnh thơi đó bạn có thể nói rằng bạn ở trong trạng thái vô giận. Nó không chống lại giận; nó đơn giản thiếu vắng giận. Nhớ, cái thực bao giờ cũng là sự thiếu vắng, không phải cái đối lập – không là cái đối lập!
.
Nó bao giờ cũng là thiếu vắng – thiếu vắng tham, thiếu vắng dục, thiếu vắng ghen – nhưng trong thiếu vắng đó, thực tại của bạn nở hoa vì bệnh đã mất. Bây giờ mạnh khoẻ bên trong của bạn có thể nở hoa. Và một khi nó bắt đầu nở hoa bạn sẽ không tích tụ giận. Bạn tích tụ giận chỉ bởi vì bạn đang bỏ lỡ bản thân bạn.
.
Thực sự, bạn không giận bất kì người nào khác, bạn giận bên trong bản thân bạn. Nhưng bạn liên tục phóng chiếu giận đó lên người khác; bằng không bạn sẽ phát điên, cho nên bạn tìm cớ. Thực sự, bạn giận vì bạn đang bỏ lỡ bản thân bạn, bạn đang bỏ lỡ vận mệnh của bạn.
.
Cái mà là có thể cho bạn lại không xảy ra, và đó là lí do tại sao bạn giận. Không cái gì đang xảy ra cho bạn, và thời gian cứ trôi đi. Chết đang tới gần hơn, và bạn vẫn còn không được hoàn thành như bao giờ, và dường như không có khả năng nào để được hoàn thành.
.
Vì điều này, vì bạn không nhận ra tiềm năng của bạn, vì bạn đã không trở thành cái mà bạn có thể trở thành, bạn giận, bạo hành. Và thế rồi bạn liên tục tìm cớ.
.
Bạn ném giận của bạn lên cái này, lên cái kia. Thực sự, vấn đề không phải là giận, và nếu bạn làm nó thành vấn đề về giận, chẩn đoán của bạn là sai. Vấn đề là việc tự nhận ra. Tại sao người ta bạo hành?
.
Tại sao người ta có tính phá huỷ? Vì người đó đang giận bản thân người đó, giận chính con người của người đó – vì người đó hiện hữu. Và thế rồi người đó cảm thấy chống lại toàn thế giới.
.
Vị phật im lặng, không bạo hành, không phải bởi vì ông ấy đã thực hành nó, mà vì bây giờ ông ấy đã nhận ra bản thân ông ấy. Bây giờ hoa đã tới việc nở hoa toàn bộ của nó, cho nên không cái gì có đó để xả ra. Ông ấy được hoàn thành.
.
Lòng biết ơn đơn giản với sự tồn tại còn lại. Bây giờ không có phàn nàn; không cái gì sai. Khi bạn thực sự nở hoa, mọi thứ là ổn; mọi thứ là tốt. Vì điều này Phật không thể thấy các vấn đề. Mọi thứ đều là tốt!
.
Đó là lí do tại sao Phật không phải là nhà cách mạng. Là nhà cách mạng, bạn phải có khả năng thấy khổ, bạn phải có khả năng cảm thấy toàn thể đống lộn xộn xung quanh, địa ngục. Là nhà cách mạng, bạn phải có cảm giác rằng mọi thứ là sai. Chỉ thế thì bạn mới là nhà cách mạng. Phật đã ở đây trên mảnh đất này, Mahavira đã ở đây trên mảnh đất này, nhưng họ không là những nhà cách mạng.
.
Tại sao? Câu hỏi này nảy sinh: tại sao?
.
Khi người ta thoải mái với bản thân mình, mọi sự là tốt. Người đó không thể có tính phá huỷ, người đó chỉ có thể có tính sáng tạo. Cách mạng của người đó chỉ có thể là cách mạng sáng tạo, và bạn không thể thấy được bất kì cái gì sáng tạo. Khi ai đó phá huỷ cái gì đó, chỉ thế thì nó mới trở thành cái mới; chỉ thế thì bạn mới có thể thấy nó.
.
Một Lenin được nhìn nhận như nhà cách mạng, không như vị phật. Trên khắp thế giới bây giờ có những nhà cách mạng, và họ liên tục phát triển. Và lí do? Chính bởi vì ngày càng ít người nhận ra tiềm năng của họ. Họ là bạo hành và họ muốn phá huỷ – vì nếu không có nghĩa trong cuộc đời họ, làm sao họ có thể cảm thấy rằng có thể có nghĩa trong cuộc sống của người khác?
.
Một Mahavira thậm chí còn nhận biết để không giết một con sâu, thậm chí không giết một con muỗi, vì ông ấy đã nhận ra bản thân ông ấy. Bây giờ ông ấy biết cái gì là có thể ngay cả với muỗi. Muỗi không chỉ là muỗi; đây là một khả năng. Khả năng vô hạn có đó: muỗi này có thể trở thành điều thiêng liêng. Ông ấy không thể phá huỷ nó, điều đó là không thể được. Ông ấy chỉ có thể giúp. Ông ấy chỉ quan tâm tới cách giúp đỡ để cho tiềm năng trở thành thực tại.
.
Bạn chỉ là hạt mầm. Số mệnh lớn lao được ẩn kín, nhưng không cái gì đang được nhận ra. Tiềm năng bị phí hoài; hạt mầm vẫn còn là hạt mầm. Bạn cảm thấy giận. Thế hệ hiện đại là giận nhiều hơn các thế hệ già vì có nhiều nhận biết hơn về khả năng và ít sự hoàn thành hơn.
.
Bây giờ thế hệ mới biết cái gì là có thể nhiều hơn thế hệ già hơn. Thế hệ này sống động với sự kiện rằng nhiều điều là có thể. Nhưng không cái gì xảy ra và không cái gì đang trở thành thực tại, cho nên có nhiều thất vọng hơn.
.
Nếu bạn không thể có tính sáng tạo, ít nhất bạn có thể có tính phá huỷ; bạn cảm thấy sức mạnh của bạn trong việc có tính phá huỷ. Giận, bạo hành, là các lực phá huỷ. Chúng có đó vì tính sáng tạo không có đó.
.
Đừng đi ngược lại chúng. Thay vì thế, giúp chúng được xả ra. Đừng kìm nén chúng; cho phép chúng được bay hơi khỏi bạn. Thế thì cái bạn nghĩ là đối lập giờ thiếu vắng. Khi chúng đã bay hơi, bạn sẽ đột nhiên nhận ra rằng im lặng có đó, rằng yêu có đó, từ bi có đó. Chúng không cần được trau dồi.
.
Chúng giống hệt dòng nước ẩn trong đá. Bạn bỏ đá ra và dòng nước bắt đầu chảy. Dòng nước không chống lại đá, không phải là cái đối lập của đá. Chỉ việc thiếu vắng đá, và lối mở xảy ra và dòng nước bắt đầu chảy.
.
Yêu ở trong bạn giống như dòng nước, giận trong bạn giống như đá. Bỏ đá ra đi. Nhưng bạn liên tục ép buộc nó ở bên trong, bên trong nhiều hơn. Thế thì bạn đang ép buộc dòng nước cũng đi vào bên trong nhiều hơn. Ném tảng đá này đi.
.
Không có nhu cầu đánh ai đó bằng giận. Bạn muốn đánh ai đó vì bạn không biết cách ném giận đi mà không đánh bất kì người nào. Đó là điều tôi đang dạy: ném nó đi mà không đánh bất kì người nào. Không cần đánh bất kì người nào. Và nếu bạn có thể ném đi tảng đá này mà không đánh bất kì người nào, mọi người sẽ được lợi từ điều đó.
.
Bạn có thể không ném nó lên đầu người khác, nhưng nó bao giờ cũng có đó và người khác cảm thấy nó.
.
Khi bạn giận, dù bạn đè nén nó thế nào, giận của bạn vẫn bị cảm thấy. Bạn rung động nó; quanh bạn một nỗi buồn tinh tế xảy ra. Mọi người trở nên tỉnh táo rằng bệnh nào đó đã đi vào. Mọi người đều muốn rời khỏi bạn; bạn trở thành đáng ghét. Chính thái độ của bạn cho mùi khẳm của bạn.
.
Bạn có thể không nhận biết, nhưng các nhà sinh hoá nói rằng khi người nào đó đang trong yêu hay trong giận hay trong dục, các mùi khác nhau được toát ra từ thân thể – thực tại đấy, không biểu dụ đâu. Khi bạn đang trong giận, mùi khẳm được toát ra từ thân thể bạn. Khi bạn đang trong yêu, phẩm chất là khác. Trong đam mê dục, mùi khác được toát ra.
.
Con vật bị hấp dẫn bởi mùi – vì khi con cái sẵn sàng, một mùi tinh tế được toả ra từ tuyến dục của nó và con đực bị hấp dẫn. Không có mùi đó con cái không sẵn sàng. Đó là lí do tại sao bạn thấy chó hay ngửi: chúng có thể ngửi mùi dục.
.
Nếu bạn có ý dục, bạn cũng toát ra mùi tinh tế. Nếu bạn giận, thế nữa cũng có – vì các hoá chất khác nhau được tiết vào trong hệ thống máu. Không ai có thể chú ý một cách có ý thức, nhưng với vô thức mọi người đều chú ý tới nó. Bạn là một gánh nặng – kinh tởm, huỷ hoại. Ném chất độc này ra khỏi hệ thống của bạn đi.
.
Cho nên nhớ điều này: xả ra trong chân không là tốt. Và trời là đủ lớn, nó sẽ không trả lại cái đó cho bạn đâu. Nó sẽ đơn giản hấp thụ cái đó, và bạn sẽ được làm nhẹ đi. Cho nên làm bất kì cái gì một cách có tính thiền và toàn bộ, ngay cả giận, ngay cả bạo hành, ngay cả dục.
.
Dễ dàng quan niệm về cách là giận một mình, nhưng bạn cũng có thể tạo ra ham mê miệt mài dục một mình có tính thiền. Và bạn sẽ có phẩm chất khác sau đó.
.
Trong khi một mình tất cả, đóng cửa phòng bạn lại và đi và chuyển vào dường như là trong hành động dục. Cho phép toàn thân bạn chuyển động. Nhảy và la hét; làm bất kì cái gì bạn cảm thấy thích làm. Làm nó một cách toàn bộ.
.
Quên mọi thứ – những cấm đoán xã hội, vân vân. Đi vào trong hành động dục một mình có tính thiền, nhưng đem toàn bộ dâm dục của bạn vào nó.
Với người khác, xã hội bao giờ cũng hiện diện vì người khác hiện diện. Và khó mà ở trong yêu sâu sắc tới mức bạn có thể cảm thấy dường như người kia không hiện diện.
.
Chỉ trong yêu rất sâu, trong thân thiết rất sâu, mới có thể hiện hữu cùng người yêu hay người được yêu của bạn dường như anh ấy không có hay cô ấy không có.
.
Đây là điều thân thiết ngụ ý: nếu bạn hiện hữu dường như một mình với người yêu hay người được yêu của bạn hay chồng hay vợ bạn trong phòng mà không sợ người kia, thế thì bạn có thể đi vào trong hành động dục một cách toàn bộ; bằng không người kia bao giờ cũng là sự hiện diện ức chế.
Người kia đang nhìn bạn: “Cô ấy sẽ nghĩ gì? Ý nghĩ sẽ là gì? Mình đang làm gì vậy? Hành động như con vật?”
.
Một quí bà đã ở đây mới mấy ngày trước. Bà ấy tới để phàn nàn về chồng bà ấy. Bà ấy nói, “Tôi không thể chịu được điều đó. Bất kì khi nào ông ta yêu tôi, ông ta bắt đầu hành động như con vật.”
.
Khi người kia hiện diện, người kia đang nhìn bạn: “Anh đang làm gì vậy?” Và bạn đã được dạy rằng có những điều nào đó mà bạn có thể làm và những điều nào đó bạn không được làm. Điều đó cấm đoán; bạn không thể hành động một cách toàn bộ.
.
Nếu yêu thực sự có đó, thế thì bạn có thể hành động dường như bạn một mình. Và khi hai thân thể trở thành một, chúng có cùng một nhịp điệu. Thế thì cái hai bị mất đi, và dục có thể được xả ra toàn bộ. Và nó không giống như trong giận; giận bao giờ cũng xấu, nhưng dục không phải bao giờ cũng xấu.
.
Đôi khi nó là điều đẹp nhất có thể có – nhưng chỉ đôi khi. Khi việc gặp gỡ là hoàn hảo, khi hai trở thành một nhịp điệu, khi hơi thở của họ đã trở thành một và prana của họ, năng lượng, chảy trong vòng tròn, khi hai đã biến mất hoàn toàn và hai thân thể đã trở thành một toàn thể, khi âm và dương, nam và nữ, không còn đó, thế thì dục là điều đẹp nhất có thể có. Nhưng điều đó không phải bao giờ cũng là hoàn cảnh.
.
Nếu nó là không thể được, bạn có thể mang hành động dục của bạn tới cực đỉnh của điên và khùng khi một mình, trong tâm trạng thiền. Đóng cửa phòng lại, thiền trong nó, và cho phép thân thể bạn chuyển động dường như bạn không kiểm soát nó. Mất mọi kiểm soát!
.
Vợ chồng có thể rất giúp ích, và đặc biệt trong mật tông: vợ bạn, chồng bạn hay bạn của bạn có thể rất giúp ích nếu cả hai bạn đang thực nghiệm sâu. Thế thì cho phép từng người là không kiểm soát toàn bộ. Quên văn minh đi dường như nó không bao giờ tồn tại; quay lại vào Vườn Eden.
.
Vứt quả táo đó đi – quả của cây tri thức. Là Adam và Eve trong Vườn Eden trước khi họ bị đuổi ra. Quay lại! Chỉ giống như con vật hồn nhiên, và hành động từ tính dục của bạn trong tính toàn bộ của nó. Bạn sẽ không bao giờ là như cũ nữa.
Hai điều sẽ xảy ra. Dâm dục sẽ biến mất.
.
Dục có thể còn lại, nhưng dâm dục sẽ biến mất hoàn toàn. Và khi không có dâm dục, dục là thiêng liêng. Khi khao khát trên não không có đó, khi bạn không nghĩ về nó, khi nó đã trở thành sự tham gia đơn giản – hành động toàn bộ, chuyển động của toàn thể con người bạn, không chỉ của tâm trí – nó là thiêng liêng.
.
Dâm dục sẽ biến mất trước hết, và thế rồi dục cũng có thể biến mất, vì một khi bạn biết cốt lõi sâu hơn của nó, bạn có thể đạt tới cốt lõi đó mà không có dục.
.
Nhưng bạn đã không biết cốt lõi sâu hơn đó, cho nên làm sao bạn có thể đạt tới nó được? Thoáng nhìn đầu tiên tới qua dục toàn bộ. Một khi được biết tới, con đường này có thể được đi theo những cách khác nữa. Cũng như nhìn hoa, bạn có thể trong cùng cực lạc mà bạn đã ở trong khi bạn gặp bạn tình của bạn trong cực đỉnh. Chỉ nhìn sao, bạn có thể đi vào trong nó.
.
Một khi bạn biết con đường này, bạn biết nó ở bên trong bạn. Bạn tình chỉ giúp cho bạn biết nó, và bạn giúp cho bạn tình của bạn biết nó. Nó ở bên trong bạn! Người kia chỉ là việc khơi gợi. Người kia chỉ là thách thức để giúp bạn biết cái gì đó mà bao giờ cũng ở bên trong bạn.
.
Và đây là điều đang xảy ra giữa thầy và đệ tử. Thầy chỉ có thể trở thành thách thức cho bạn để chỉ ra cái bao giờ cũng đã được ẩn bên trong bạn. Thầy không cho bạn bất kì cái gì. Thầy không thể cho được; không có gì để cho.
.
Và mọi thứ có thể được cho là vô giá trị vì nó chỉ là một thứ.
Cái mà không thể được cho nhưng là cái chỉ có thể được khơi gợi ra là xứng đáng. Thầy chỉ khơi gợi bạn. Thầy thách thức bạn để giúp bạn đi tới điểm bạn có thể nhận ra cái gì đó đã có đó rồi. Một khi bạn biết nó, không có nhu cầu về thầy.
.
Dục có thể biến mất, nhưng đầu tiên dâm dục biến mất. Thế rồi dục trở thành hành động hồn nhiên, thuần khiết; thế rồi dục cũng biến mất. Thế thì có brahmacharya, vô dục. Nó không đối lập với dục; nó chỉ là việc thiếu vắng dục. Và nhớ khác biệt này. Điều này không có trong nhận biết của bạn.
.
Các tôn giáo cổ liên tục kết án giận và dục dường như cả hai điều này là như nhau hay dường như cả hai điều này thuộc vào cùng một phân loại. Chúng không vậy đâu! Giận có tính phá huỷ; dục có tính sáng tạo.
.
Mọi tôn giáo cổ liên tục kết án chúng theo cách tương tự, dường như giận và dục, tham và dục, ghen và dục là tương tự. Chúng không phải vậyt! Ghen có tính phá huỷ – bao giờ cũng vậy! Nó không bao giờ có tính sáng tạo; không cái gì có thể đi ra từ nó. Giận bao giờ cũng có tính phá huỷ, nhưng không như vậy với dục!
.
Dục là cội nguồn của tính sáng tạo. Điều thiêng liêng đã dùng nó cho sự sáng tạo. Dâm dục chỉ giống như ghen, giận và tham: nó bao giờ cũng có tính phá huỷ. Dục thì không – nhưng chúng ta không biết dục thuần khiết, chúng ta chỉ biết dâm dục.
.
Người đang xem tranh khiêu dâm hay người đi xem phim, phim gợi dục, không tìm kiếm dục; người đó tìm kiếm dâm dục. Có những người tôi biết không thể làm tình với vợ họ trừ phi đầu tiên họ xem qua những tạp chí hay sách hay ảnh dâm ô nào đó. Khi họ thấy những ảnh này, thế thì họ bị kích động.
.
Vợ thực không là gì với họ. Bức ảnh, phim khoả thân, là kích động nhiều hơn với họ. Kích động đó không phải từ trong lòng; kích động đó là trong tâm trí, trong đầu.
.
Dục được chuyển lên đầu là dâm dục; suy nghĩ về nó là dâm dục. Sống nó là chuyện khác, và nếu bạn có thể sống nó bạn có thể đi ra ngoài nó. Bất kì cái gì được sống một cách toàn bộ đều dẫn bạn đi ra ngoài.
.
Cho nên đừng sợ bất kì cái gì. Sống nó đi! Nếu bạn nghĩ nó có tính tiêu cực với người khác, đi vào nó một mình, không làm nó với người khác. Nếu bạn nghĩ nó có tính sáng tạo, thế thì tìm ra bạn tình, tìm ra người bạn. Trở thành một đôi, đôi mật tông, và đi vào trong nó một cách toàn bộ.
.
Nếu bạn vẫn cảm thấy rằng sự hiện diện của người khác đang ức chế, thế thì bạn có thể làm nó một mình.
.
“Vigyan Bhairav Mật tông”

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *