Bạn có đang chỉ trích một ai đó, một sự vật hay một sự việc nào đó không?
Bạn thấy khó chịu và không hài lòng khi một ai đó hoặc một nhóm người nào đó đang làm điều gì đó không vừa ý với bạn ?
Mình nghĩ rằng câu trả lời là có. Vì khi và chỉ khi chúng ta dám thừa nhận điều đó, thừa nhận góc khuất đó mà không dùng bất cứ lý do nào, hành động nào để bào chữa cho việc chúng ta không dám đối diện với bóng tối của chính mình. Ví dụ như tại vì họ như thế, họ làm như thế, họ làm không đúng và họ đang không biết cái sai của họ ở đâu, tại vì hoàn cảnh đó, tại vì điều đó xảy ra v..v… nên tôi mới thấy tức giận và nổi nóng như vậy.
Rất bình thường nếu bạn có bất kì cảm xúc hay kích hoạt nào đang nổi lên bên trong bạn, điều đó cũng khá tốt khi bạn có thể đưa được cảm xúc của mình ra ngoài nhưng nguyên do đâu bạn lại nghĩ rằng họ là nguồn cơn với tức giận của bạn.
Chậm lại một chút bạn sẽ thấy rằng bất kì kích hoạt nào được kích thích lên bên trong bạn, đầu tiên là do chính bạn đã có sẵn những hạt mầm đó. Và họ, cái người mà bạn nghĩ rằng họ đang làm bạn khó chịu, họ chỉ là người phản chiếu điều đó chính bên trong bạn, nếu bạn không có sẵn hạt mầm đó, bạn không thể bị kích hoạt. Và ngược lại, họ cũng vậy. Bạn không thể bị tác động khi chính bạn, trong bạn không tồn tại sẵn điều đó.
Chính vì vậy, bạn cần những chiếc gương, những sự phản chiếu bên ngoài để có thể nhìn sâu vào chính nội tâm của mình.
Càng đi sâu vào chính mình, khám phá khu vườn của chính mình, tự tay uốn nắn và tỉa lại khu vườn của chính mình. Tôi càng hiểu sâu hơn về những hạt mầm mà tôi đã vô tình hoặc vô ý gieo vào khu vườn của tôi.
Đủ các loại hạt mà tôi vô tình thu nhặt vô tình gom góp được trên hành trình của mình. Vậy nên thay vì như trước, khi những hạt mầm nào của tôi bị kích hoạt, thay vì chĩa cành cây của mình ra ngoài quật tới tấp vào đối tượng hay hoàn cảnh nào đó. Tôi chọn cách bước nhẹ lại vào khu vườn của chính mình, tôi nhẹ nhàng đi tìm hạt mầm đó, cái hạt mầm mà có lẽ tôi đang cố chối bỏ, vì nghĩ rằng nó không tốt và không nên được gieo trồng ở đây, tôi tìm thấy nó, ôm ấp tưới nước và dạy lại cho nó rằng, nó không tệ, nó không đáng bị chỉ trích và không đáng bị ghét bỏ như vậy.
Từ đó hạt mầm của tôi cảm nhận được tình yêu của tôi, nó lớn nhanh hơn, nó thay đổi và yêu đời hơn. Nó không tức giận mỗi khi ai cham vào nó nữa, nó biết cách lắng nghe và thấu hiểu hơn, nó chọn cách nhìn mọi thứ nhẹ nhàng và đối xử tử tế như cái cách tôi đối xử với nó vậy.
Nhờ vậy, từ đó nó không còn cảm thấy tức giận hay cáu gắt với ai nữa, nó cũng không chọn cách kích hoạt thêm sự tức giận hay khó chịu của bất kì ai, nó biết cách thấu hiểu hơn với chính mình và người khác.
Vậy nếu chúng ta, khi hiểu rõ hạt mầm tức giận bên trong mỗi chúng ta cũng cần sự yêu thương và chăm sóc của chúng ta, từ đó chúng ta biết cách yêu thương và chăm sóc hạt mầm tức giận và khó chịu của bất kì hạt mầm nào mà vô tình chúng ta chạm đến.
Bởi thế, tình yêu luôn là liều thuốc nhẹ nhàng và mạnh mẽ thiêng liêng nhất cho mỗi chúng ta, mỗi chúng ta cần ươm thêm nhiều hạt mầm yêu thương hơn bên trong khu vườn của mình, hãy hiểu rằng, một khu vườn không thể nào chỉ có một loài hoa, và bản thân chúng ta cũng không thể nào luôn luôn có thể duy trì một trạng thái, nhưng nếu chúng ta có khả năng nhìn lại vào chính khu vườn của mình, chúng ta hoàn toàn có thể làm chủ và chăm sóc khu vườn của mình đúng cách và hoàn toàn có thể thu hoạch được những bông hoa xinh đẹp. Khi bạn đầy đủ khi bạn vui vẻ và hạnh phúc, bạn biết cách cho đi đúng đắn hơn với những kho báu bạn đang sở hữu.
Hãy biết rằng mỗi chúng ta đều có rất nhiều hạt mầm mang những tính cách khác nhau, vậy nên đừng chối bỏ chúng đừng lảng tránh chúng, nếu bạn có thể yêu thương và chấp nhận chúng, bạn cũng sẽ có thể làm điều tương tự với người khác. Vì hơn bất cứ điều gì, chúng ta đều ở đây để yêu thương.
Hoàng Anh ( Alijah Nguyen)
Sưu tầm