Trước khi có thể nói nhiều hơn về Thư viện Vũ trụ Akashic, chúng ta cần biết một vài điều về bản chất của năng lượng hay vật chất. Vật chất như chúng ta được bảo là rất bền vững và nó tồn tại mãi mãi. Sóng, sóng điện là những thứ không thể bị phá hủy. Gần đây, các nhà khoa học đã phát hiện ra rằng, nếu dòng điện được sinh ra trong một cuộn dây đồng thì nhiệt độ trong đó được giảm xuống tiệm cận không độ, dòng điện cảm ứng tiếp tục được sinh ra và không bao giờ giảm đi. Chúng ta đều biết rằng ở nhiệt độ bình thường, dòng điện sẽ nhanh chóng bị tiêu hao và mất đi do vô số các điện trở.
Thế là khoa học đã tìm và phát hiện ra một vật dẫn mới, rằng nếu nhiệt độ của một cuộn dây đồng được giảm đủ thì dòng điện sẽ tiếp tục phát ra trong đó và được duy trì mà không cần bất kỳ nguồn năng lượng từ bên ngoài nào. Rồi đến một lúc nào đó, các nhà khoa học cũng sẽ khám phá ra Con người có những giác quan cao hơn, những khả năng cao hơn, nhưng điều đó đến nay chưa được phát hiện bởi những nhà khoa học chậm chạp và thiếu chắc chắn bây giờ.
Chúng ta nói rằng sóng không thể bị phá hủy. Hãy nhìn vào cách hoạt động của sóng ánh sáng, ánh sáng đến với chúng ta từ những hành tinh xa xôi trong vũ trụ. Những loại kính thiên văn hiện đại trên Trái đất đang thăm dò bên ngoài không gian, hay nói cách khác, chúng đang thu thập ánh sáng từ những nơi rất xa. Chúng ta nhận được nguồn ánh sáng từ một số hành tinh phát ra từ rất lâu trước khi có thế giới này, thậm chí trước cả khi vũ trụ này xuất hiện.
Ánh sáng quả thực là rất nhanh, tốc độ của chúng nhanh đến nỗi ta khó tưởng tượng được. Nhưng đó là bởi ta đang ở trong cơ thể con người và bị sa lầy bởi tất cả những loại giới hạn vật lý. Cái chúng ta coi là “nhanh” ở đây có một ý nghĩa khác trong một cảnh giới tồn tại khác. Lấy ví dụ minh họa, ta giả sử vòng đời của một con người là bảy mươi hai nghìn năm. Trong vòng đời này, người đó hết lần này đến lần khác đến với các thế giới khác nhau, trong những cơ thể khác nhau. Và bảy mươi hai nghìn năm này, chính là độ dài “học kỳ” của chúng ta.
Chúng tôi đề cập đến “ánh sáng” thay vì sóng radio, sóng điện hay các loại sóng khác, chỉ bởi vì ánh sáng có thể quan sát mà không cần dùng bất kỳ thiết bị nào, còn như sóng radio thì không thể. Chúng ta có thể nhìn thấy ánh sáng của mặt trời, ánh sáng của mặt trăng… Và nếu có một chiếc kính viễn vọng tốt hay một chiếc ống nhòm hiện đại, chúng ta thậm chí có thể thấy được ánh sáng từ những ngôi sao ở rất xa đã hình thành trước Trái đất, khi Trái đất vẫn còn là một đám mây phân tử hydro trôi nổi trong vũ trụ.
Ánh sáng cũng được sử dụng để làm thước đo thời gian hay khoảng cách. Các nhà thiên văn học nói đến “năm ánh sáng”, và chúng tôi sẽ nói với bạn một lần nữa rằng ánh sáng đến từ một thế giới rất xa xôi. Nó có thể vẫn tiếp tục chuyến du hành ngay cả sau khi thế giới đó không còn tồn tại. Từ đó cho thấy, rõ ràng là ta có thể nhận được một bức tranh từ cái gì không còn tồn tại, nó đã biến mất nhiều năm trước.
Nếu như bạn cảm thấy khó hiểu, hãy nhìn nó theo cách này: Chúng ta có một ngôi sao ở một nơi rất xa trong không gian của vũ trụ. Trong nhiều năm, trong nhiều thế kỷ, ngôi sao đó đã chiếu sóng ánh sáng tới Trái Đất. Sóng ánh sáng đó có thể mất một nghìn, mười nghìn hoặc một triệu năm để đến được tới Trái Đất, vì ngôi sao đó – nguồn gốc của ánh sáng- ở một khoảng cách rất rất xa. Một ngày nào đó, ngôi sao này va chạm với một ngôi sao khác, nó có thể tạo ra một luồng ánh sáng rất mạnh, hoặc dẫn đến sự hủy diệt. Ở đây, hãy giả định rằng đó là một sự hủy diệt toàn bộ. Khi ấy ánh sáng đã đi khỏi rồi, nhưng phải mất một nghìn, mười nghìn hay một triệu năm sau khi xuất phát, nó mới đến được với chúng ta vì nó phải mất từng đó thời gian để đi từ nguồn phát đến đích. Do đó, ta vẫn có thể nhìn thấy ánh sáng sau khi nguồn phát đã không còn tồn tại.
Chúng ta hãy thừa nhận có một vài điều hoàn toàn không thể thực hiện được khi ta đang ở trong cơ thể vật lý, nhưng lại rất dễ dàng và bình thường khi ta rời khỏi cơ thể. Chúng ta thừa nhận rằng ta có thể du hành nhanh hơn cả tư tưởng. Chúng ta phải du hành nhanh hơn tư tưởng, vì tư tưởng có một tốc độ nhất định như bất kỳ một bác sĩ nào cũng có thể nói cho bạn biết điều đó.
Thực tế là ta có thể biết được một người phản ứng nhanh cỡ nào với mỗi tình huống, độ nhanh chậm của một người khi anh ta phanh hay đánh lái một chiếc xe. Chúng ta có thể biết được tốc độ của suy nghĩ khi nó di chuyển từ đầu đến chân. Chúng ta, vì mục đích của cuộc thảo luận này, muốn du hành ngay lập tức. Hãy tưởng tượng rằng ta có thể ngay lập tức đi đến một hành tinh đang nhận ánh sáng phát ra từ Trái Đất cách đây ba nghìn năm trước. Thế là ta sẽ ở trên hành tinh đó để nhận được ánh sáng gửi đi từ Trái Đất cách đây ba nghìn năm.
Giả sử ta có một chiếc kính viễn vọng siêu tưởng để nhìn lên bề mặt Trái Đất, hoặc hiển thị rõ được các tia sáng chiếu đến, thì ánh sáng này cũng đã xuất phát từ ba nghìn năm trước. Nó sẽ cho ta thấy quang cảnh của thế giới diễn ra vào thời điểm đó. Ta sẽ nhìn thấy cuộc sống ở thời Ai Cập cổ đại, nhìn thấy một thế giới phương Tây hoang sơ nơi những thổ dân còn sơn mình bằng những màu sắc xanh đỏ. Và ở Trung Quốc, chúng ta sẽ nhìn thấy một nền văn minh đã phát triển tương đối cao – mọi thứ rất khác so với thời nay.
Nếu chúng ta có thể ngay lập tức du hành đến gần hơn, ta sẽ thấy một quang cảnh hoàn toàn khác. Giả sử ta đi tới một hành tinh khác cách Trái đất khoảng một nghìn năm ánh sáng. Ta sẽ thấy những cảnh đang diễn ra ở Trái Đất cách đây một nghìn năm trước. Ta sẽ thấy một nền văn minh phát triển cao ở Ấn Độ, thấy sự lan tỏa của Kito giáo trên khắp thế giới phương Tây, và có lẽ sẽ thấy một số cuộc xâm lược ở Nam Mỹ. Thế giới cũng sẽ hơi khác so với diện mạo hiện tại của nó, bởi vì qua thời gian, đường bao bờ biển thay đổi, có chỗ đất liền được nâng lên hay bờ biển bị xói mòn. Trong một cuộc đời, chúng ta sẽ không nhận thấy nhiều sự thay đổi nhưng trong một nghìn năm thì chúng ta sẽ có cơ hội để thấy và nhận biết được sự thay đổi đó.
Thời điểm hiện tại, chúng ta đang ở trong một thế giới có những giới hạn rõ rệt nhất, ta chỉ có thể nhận thấy và cảm giác được trong một dải tần số rất hạn chế. Nếu có thể thấy được một số khả năng “ngoài thể xác” của mình khi ở trong cõi trung giới, ta sẽ thấy mọi thứ dưới một ánh sáng khác, ta sẽ nhận thức được rằng tất cả mọi vật chất đều thực sự bền vững, mọi trải nghiệm đã có ở trên thế giới này vẫn đang tiếp tục lan tỏa ra bên ngoài dưới dạng sóng. Với những khả năng đặt biệt, ta nên chặn những sóng này giống cách mà ta chặn sóng ánh sáng.
Lấy ví dụ đơn giản về một chiếc máy chiếu thông thường. Bạn bật máy chiếu trong một căn phòng tối và đặt hình ảnh để chiếu ở vị trí thích hợp. Nếu để một màn chiếu – màu trắng là tốt nhất- trước ống kính máy chiếu với một khoảng cách thích hợp và tập trung ánh sáng lên đó, bạn sẽ thấy một hình ảnh. Nhưng nếu bạn chiếu ra ngoài cửa sổ, vào bóng tối xa thẳm, bạn sẽ chỉ thấy những chùm tia sáng mờ nhạt mà không có hình ảnh nào. Điều đó có nghĩa là ánh sáng cần phải được chặn lại, cần phải được phản chiếu lên một cái gì đó trước khi nó được nhận biết và hiểu được một cách toàn diện. Hãy thử chiếu một chiếc đèn pha lên bầu trời đêm quang đãng và ít mây, bạn sẽ thấy một luồng sáng mờ nhạt, nhưng chỉ khi ánh đèn pha chạm vào một đám mây hoặc một chiếc máy bay, bạn sẽ thật sự thấy được ánh sáng của nó.
Từ lâu, mơ ước của con người là có thể du hành xuyên thời gian. Đây rõ ràng là một ý niệm tuyệt vời khi con người bị trói buộc trong xác thịt và trên Trái đất. Bởi vì ở đây, trong cơ thể xác thịt đó ta bị cầm tù một cách đáng buồn. Thể vật lý của chúng ta là công cụ không hoàn hảo nhất.
Và vì ta phải ở đây để học, nên ta đã bị gieo vào sự nghi ngờ, thiếu quyết đoán. Thế nên trước khi bị thuyết phục, ta luôn muốn “xác thực” – là khả năng xé một cái gì đó ra thành nhiều mảnh để xem nó làm việc thế nào và để chắc chắn nó không hoạt động lại được. Thật ra, nếu chúng ta vượt ra khỏi Trái đất, đi vào cõi trung giới, hoặc thậm chí vượt lên trên cõi trung giới thì du hành xuyên thời gian chỉ đơn giản như ta đi xem phim hoặc xem kịch ở nhà hát trên Trái Đất vậy.
===========================================
Vậy, Thư viện Vũ trụ Akashic khi đó là một dạng rung động. Nó không chỉ là rung động ánh sáng mà cả âm thanh nữa. Đó là dạng rung động không thể mô tả bằng những khái niệm trên Trái đất. Thứ gần giống nhất có thể so sánh với nó là sóng radio. Chúng ta chịu tác động bởi sóng radio đến từ tất cả các nơi trên thế giới trong mọi lúc. Mỗi nơi lại mang đến một chương trình khác nhau, với những ngôn ngữ khác nhau, âm nhạc khác nhau và trong những múi giờ khác nhau. Thế nên có thể những sóng radio đến từ nơi nào đó trên thế giới mà với ta, nó là chương trình của ngày hôm sau. Tất cả những sóng này tác động liên tục đến ta, nhưng ta hoàn toàn không biết gì về chúng cho đến khi ta sở hữu một thiết bị cơ học đơn giản gọi là đài phát thanh để bắt được những sóng đó, làm chậm chúng lại ở một mức độ có thể nghe và hiểu được.
Ở đây, với một thiết bị cơ hoặc điện khác, ta cũng có thể làm chậm các tần số vô tuyến và chuyển chúng thành sóng âm. Theo cách tương tự, nếu trên Trái đất ta có thể làm chậm sóng của Thư viện vũ trụ Akashic, chắc chắn ta sẽ đưa được những hình ảnh lịch sử có thật lên màn hình tivi. Và khi đó, chắc hẳn các nhà sử học sẽ ném toàn bộ sách lịch sử đi vì những gì được ghi trong đó từ trước đến nay chả cái gì đúng cả!
Thư viện Vũ trụ Akashic là những rung động vĩnh cửu bao gồm toàn bộ tri thức của nhân loại phát ra từ thế giới này, tương tự như chương trình phát thanh liên tục được phát sóng vậy. Mọi thứ đã từng xảy ra trên Trái đất đều còn tồn tại dưới dạng rung động. Khi chúng ta rời khỏi cơ thể vật lý, chúng ta không cần phải sử dụng một thiết bị đặc biệt nào để giải mã được những sóng này, thậm chí chúng ta không cần sử dụng bất cứ thứ gì để làm chậm chúng lại. Khi rời khỏi cơ thể vật lý, các thể cao hơn của ta làm việc như một “bộ thu phát” được tăng tốc, vậy nên bằng việc thực hành, học hỏi, ta có thể nâng mức độ tiếp nhận được những thông tin từ Thư viện vũ trụ Akashic.
Chúng ta hãy trở lại với vấn đề di chuyển quá nhanh của ánh sáng. Sẽ đơn giản hơn là giờ ta tạm quên đi ánh sáng và thay vào đó là âm thanh. Vì âm thanh có tốc độ chậm hơn ánh sáng nên ta không cần có khoảng cách cực lớn mới nhận được kết quả. Giả sử bạn đang đứng ngoài trời và đột nhiên nghe thấy tiếng máy bay phản lực di chuyển với tốc độ cực nhanh. Khi bạn nghe thấy âm thanh đó từ phía xa thì nó đã bay tới nơi rồi, vì máy bay phản lực di chuyển nhanh hơn tiếng động nó phát ra nên nhìn lên nơi mà âm thanh xuất phát để tìm kiếm là vô ích.
Trong Thế chiến thứ hai, tên lửa được phóng ra từ vùng Châu Âu bị chiếm đóng để hủy diệt nước Anh. Tên lửa đâm vào các ngôi nhà, phá hủy chúng và giết người. Điều đầu tiên cảnh báo người ta về những tên lửa này là tiếng ồn do vụ nổ mà nó gây ra, tiếng những ngôi nhà đổ sập và tiếng những người bị thương la hét. Sau đó, đến tận khi bụi đã tạm lắng xuống, âm thanh của tên lửa mới được truyền đến. Sở dĩ có trải nghiệm kỳ lạ này bởi thực tế là tên lửa di chuyển nhanh hơn âm thanh mà nó tạo ra rất nhiều. Do vậy, nó đã kịp phá hủy mọi thứ trước khi người ta có thể nghe thấy những âm thanh này.
Một người có thể đứng trên một đỉnh đồi và nhìn vào một khẩu súng đặt trên đỉnh đồi khác. Người đó không thể nghe được tiếng đạn khi nó bắt đầu được bắn ra, nhưng âm thanh sẽ phát ra ngay sau khi đạn tăng tốc và di chuyển. Chẳng ai từng bị giết khi nghe thấy tiếng đạn réo cả vì viên đạn thường đến trước khi họ nghe thấy tiếng của nó. Thế nên rất buồn cười bởi trong chiến tranh người ta thường cúi đầu tránh đạn khi nghe tiếng đạn bay qua đầu. Thật ra, nếu họ nghe thấy âm thanh đó thì có nghĩa là viên đạn đã bay qua rồi. Âm thanh có tốc độ chậm hơn nhiều so với tầm nhìn hoặc ánh sáng.
Trở lại với vị trí ta đứng để quan sát khẩu súng trên đỉnh đồi. Khi nhìn vào khẩu súng lúc nó bắn ra viên đạn, ta có thể thấy ánh sáng lóe lên và rất lâu sau đó – thời gian tùy thuộc vào khoảng cách từ chỗ ta đến khẩu súng – ta nghe thấy tiếng đạn bay qua đầu. Hoặc có thể bạn đã từng xem một người ở khoảng cách rất xa chặt cây. Bạn sẽ nhìn thấy chiếc rìu chặt vào thân cây và phải một lát sau mới nghe thấy âm thanh “ bụp- bụp”. Đây là một kinh nghiệm mà hầu hết chúng ta đều có.
Thư viện Vũ trụ Akashic chứa đựng những kiến thức về mọi sự kiện đã xảy ra trong thế giới này. Các thế giới khác cũng có Thư viện Vũ trụ Akashic của riêng chúng giống như mỗi quốc gia trên trái đất đều có chương trình radio riêng. Những người biết làm thế nào để truy cập Thư viện Vũ trụ Akashic của bất kỳ thế giới nào, không chỉ của riêng thế giới của họ, có thể thấy được các sự kiện lịch sử, đồng thời cũng thấy được các cuốn sách lịch sử đã ghi chép sai như thế nào. Nhưng có nhiều thứ đáng làm khi truy cập Thư viện Vũ trụ Akashic hơn là chỉ để thỏa mãn sự tò mò lúc rảnh rỗi.
Đó là việc truy cập vào Thư viện này để xem mình đang làm gì chưa đúng với kế hoạch tự đặt ra. Khi rời bỏ trái đất sau sự chết, ta đi đến một cảnh giới thực tại khác, nơi mỗi chúng ta phải đối mặt với những gì đã làm, hoặc những gì chưa làm ở kiếp sống này. Ta sẽ được xem lại toàn bộ kiếp sống vừa rồi với tốc độ của suy nghĩ nhờ thông tin từ Thư viện Vũ trụ Akashic, không chỉ bắt đầu từ lúc được sinh ra mà từ khi ta lên kế hoạch sẽ sinh ra như thế nào và ở đâu. Rồi khi đã biết điều đó, biết mình đã làm sai gì, ta sẽ lập kế hoạch để thử lại, như việc đứa trẻ đi học nhận được phần chữa bài thi và biết mình làm sai chỗ nào, để làm lại bài lần nữa.
Tất nhiên để truy cập được vào Thư viện Vũ trụ Akashic sẽ phải cần một thời gian dài để đào tạo. Nhưng với việc học tập nghiêm túc, thực hành và có niềm tin, điều này hoàn toàn có thể làm được, và thực sự chắc chắn làm được. Bạn có nghĩ ta nên tạm dừng để thảo luận đôi chút về cái gọi là “niềm tin”?
Niềm tin là một thứ xác định và phải được vun trồng như một thói quen hoặc giống như việc trồng cây trong nhà kính. Niềm tin không thể tự do như cỏ dại, nó thực sự giống như cây trong nhà kính vậy. Nó cần được yêu thương, cần được nuôi dưỡng và cần được chăm sóc. Để có được niềm tin, chúng ta cần phải lặp đi lặp lại, cần phải khẳng định nhiều lần niềm tin của mình để tri thức đó ăn vào tiềm thức.
Tiềm thức này chiếm đến chín phần mười trí tuệ, nghĩa là, nó là phần lớn trí tuệ của chúng ta. Ta thường ví tiềm thức như ông già lười biếng, không thích bị làm phiền. Ông ấy đang đọc báo, có lẽ đang ngậm tẩu và thoải mái xỏ chân vào đôi dép đi trong nhà. Ông ấy thật sự mệt mỏi với sự huyên náo, những tiếng ồn và những phiền nhiễu liên tục quấy rối xung quanh. Qua nhiều năm kinh nghiệm, ông ấy đã học được cách tự bảo vệ mình khỏi tất cả những thứ đó trừ khi sự xen ngang và gây phiền nhiễu rất kiên trì.
Và giống như ông già nặng tai, ông ấy chả nghe thấy gì khi gọi lần thứ nhất. Gọi tới lần thứ hai, ông ấy cũng lờ đi vì không muốn nghe, ông ta nghĩ rằng nó có tác dụng, hay nói cách khác nó chỉ phá ngang thói lười biếng nhàn rỗi của ông ta đôi chút. Rồi đến lần gọi thứ ba, ông ấy sẽ trở nên cáu kỉnh vì kẻ gọi làm xáo trộn lối suy nghĩ của mình trong khi ông ta có lẽ chỉ muốn nhanh chóng xem kết quả hơn là phải nỗ lực làm gì đó.
Nhưng hãy nỗ lực lặp đi lặp lại niềm tin của bạn rồi “ông già” sẽ thức tỉnh với một cú huých. Một khi tri thức đã được gieo vào tiềm thức rồi thì niềm tin sẽ đến một cách tự động.
Chúng ta phải làm rõ sự khác biệt giữa niềm tin và tin. Khi bạn nói “tôi tin rằng ngày mai là thứ hai” thì điều đó hoàn toàn khác với bạn nói “tôi có niềm tin rằng ngày mai là thứ hai”. niềm tin thường là một điều gì đó được nuôi dưỡng để lớn lên cùng với chúng ta. Chúng ta theo Cơ đốc giáo hoặc trở thành Phật tử, hoặc tham gia Do Thái giáo bởi vì, thường là do cha mẹ chúng ta đã là người Cơ Đốc giáo hoặc Phật tử hay Do Thái giáo. Chúng ta có niềm tin vào cha mẹ – chúng ta tin rằng những gì cha mẹ mình tin là đúng- và vì vậy niềm tin của chúng ta cũng giống như của họ vậy.
Có những điều nhất định chắc chắn không thể chứng minh được trên Trái Đất này đòi hỏi chúng ta phải có niềm tin. Còn những điều có thể chứng minh được thì ta có thể tin hay không tin. Có một sự khác biệt lớn và ta nên nhận thức được điều đó.
Nhưng trước hết bạn muốn tin vào điều gì, điều gì cần đến niềm tin của bạn? Hãy quyết định cái gì cần niềm tin và hãy nghĩ về nó dưới mọi góc độ. Liệu đó là niềm tin vào một tôn giáo hay niềm tin vào một khả năng? Hãy nghĩ về nó từ nhiều góc độ nhất có thể, và sau đó, đảm bảo rằng bạn nghĩ về nó theo một cách tích cực. Hãy khẳng định với chính mình rằng bạn có thể làm điều này hoặc điều kia, hoặc bạn sẽ làm điều này hoặc điều kia, hay bạn hoàn toàn tin chắc vào điều nào đó. Rồi bạn phải tiếp tục khẳng định lại nó lần nữa, lần nữa. Trừ khi bạn làm như vậy, nếu không bạn không thể có niềm tin.
Tôn giáo lớn thường có những tín đồ trung thành. Những tín đồ này là những người đến nhà thờ, nhà nguyện, hay đền thờ và bằng những lời cầu nguyện lặp đi lặp lại- không chỉ đơn thuần cầu nguyện cho họ mà còn thay mặt những người khác. Khi đó tiềm thức của họ đã nhận thức được rằng phải có cái gì đó là “Niềm tin” rồi.
Ở các quốc gia Viễn Đông, có những thứ giống như thần chú. Một người sẽ khấn một điều gì đó – một câu thần chú – và tiếp tục lặp đi lặp lại hết lần này tới lần khác. Có thể người đó hoàn toàn không biết ý nghĩa câu thần chú là gì. Nhưng điều này cũng không quan trọng vì người sáng tạo câu thần chú sẽ sắp xếp nó theo cách mà những rung động do nó tạo ra khi được lặp đi lặp lại nhiều lần sẽ tác động đến tiềm thức đúng điều mà người cầu nguyện mong muốn. Chẳng mấy chốc, cho dù người cầu nguyện không hiểu ý nghĩa câu thần chú thì nó cũng đã trở thành một phần của tiềm thức, khi đó niềm tin đơn thuần là tự động rồi.
Tương tự như vậy, nếu bạn lặp đi lặp lại những lời cầu nguyện, bạn bắt đầu tin chúng. Tất cả chỉ là vấn đề khiến cho tiềm thức của bạn nhận thức được và hợp tác. Một khi bạn đã có niềm tin thì bạn không cần phải bận tâm thêm nữa vì tiềm thức của bạn sẽ luôn nhắc nhở bạn về niềm tin này và rằng bạn hoàn toàn có thể làm những việc đó.
Lặp đi lặp lại với chính mình hết lần này đến lần khác rằng bạn sẽ thấy hào quang, rằng bạn sẽ có khả năng ngoại cảm, rằng bạn chuẩn bị làm cái này hay cái khác – bất cứ điều gì đặc biệt mà bạn muốn làm. Rồi khi đến lúc bạn sẽ làm được. Tất cả những người thành đạt, những người đã trở thành triệu phú hoặc những nhà phát minh vĩ đại đều là những người có niềm tin mãnh liệt vào bản thân. Họ tin rằng họ có thể làm được những gì họ đặt ra. Bởi vì trước hết, họ tin vào sức mạnh và khả năng của chính mình, sau đó điều này lại tạo ra niềm tin để biến niềm tin đó thành sự thật.
Tương tự như vậy, Nếu bạn tiếp tục nói với bản thân rằng chắc chắn bạn sẽ thành công và không để bất kỳ sự nghi ngờ nào xâm phạm đến niềm tin này thì bạn sẽ thành công. Hãy thử thực hiện điều này và kết quả sẽ thực sự làm bạn ngạc nhiên.
Bạn có thể đã nghe nói về những người có khả năng nói cho người khác biết họ đã từng làm gì ở tiền kiếp. Những thông tin đó được lấy từ Thư viện Vũ trụ Akashic, có nhiều người trong giấc ngủ đã du hành thể vía và truy cập vào Thư viện Vũ trụ Akashic. Khi họ trở lại cơ thể vào buổi sáng hôm sau, như chúng ta đã thảo luận, họ có thể mang theo một ký ức bị bóp méo. Vì vậy, trong khi một số điều họ nói là đúng thì có những điều khác lại bị sai lệch ít nhiều. Bạn sẽ thấy rằng hầu hết những vấn đề họ kể là liên quan đến sự đau khổ. Người ta dường như đã bị tra tấn, dường như điều họ thấy toàn là những ký ức xấu.
Đó là bởi vì chúng ta đến Trái đất để học. Vậy nên chúng ta phải nhớ rằng mọi người cần gặp khó khăn để thanh lọc những sai lầm của họ, tương tự như cách nung quặng trong lò nung với nhiệt độ rất cao để loại bỏ những tạp chất trên bề mặt và sâu trong lòng nó. Con người sẽ phải trải qua những căng thẳng khiến họ gần như đạt đến cực điểm sự chịu đựng, để phần tâm linh của họ có thể được kiểm tra và sai lầm của họ sẽ được loại bỏ. Cần nhớ mọi người đến Trái Đất này để học hỏi và những khó khăn sẽ giúp chúng ta học nhanh hơn và chắc chắn hơn là bằng sự tử tế.
Đây là một thế giới thật khó khăn, là một trường giáo dưỡng thì đúng hơn là trường học. Và mặc dù có những lòng tốt hiếm hoi tỏa sáng như đèn hiệu trong đêm tối, phần lớn cả thế giới này đều là xung đột. Nếu bạn còn nghi ngờ, hãy nhìn vào lịch sử các quốc gia, nhìn vào tất cả những cuộc chiến tranh khốc liệt. Đây thực sự là một thế giới ô uế và nó gây khó khăn cho các Linh Hồn Cao Cả khi họ phải đến đây giám sát những điều đang diễn ra.
Có một thực tế là khi các Linh Hồn Cao Cả đến đây, họ phải nhúng mình vào một vài điểm không tinh khiết để chúng giống như mỏ neo giữ họ kết nối được với Trái Đất. Các Thực Thể Cao Cả này không thể đến bằng chính hình dáng tinh khiết, không một vết dơ của mình vì họ không thể tiếp nhận được sự đau khổ và những thử thách của Trái đất. Do đó, hãy cẩn thận khi bạn nghĩ rằng một người không thể nào là bậc tiến hóa cao như ai đó nói chỉ vì người đó còn ham mê thứ này hoặc thứ khác. Chừng nào người đó không uống rượu thì họ có thể đã tiến hóa khá cao bởi uống rượu sẽ làm mất đi toàn bộ những năng lực cao cấp.
Rất nhiều trong số những nhà thấu thị hay ngoại cảm vĩ đại nhất phải chịu những phiền não về thể xác vì sự khổ sở này thường làm tăng rung động và đem đến khả năng thấu thị hoặc ngoại cảm. Bạn không thể thấy tính tâm linh của một người chỉ bằng cách nhìn vào họ. Đừng đánh giá ai là xấu xa chỉ vì họ bị bệnh bởi đó có thể là chủ ý của linh hồn nhằm tăng rung động của mình cho một sứ mệnh đặc biệt nào đó.
Cũng đừng đánh giá khắt khe một người chỉ vì họ chửi thề hoặc có hành vi không giống với việc mà bạn nghĩ rằng một Người Vĩ Đại nên làm. Đó thực sự có thể là một Linh Hồn Cao Cả đang sử dụng những lời chửi thề hoặc một số hình thức khác như một chiếc mỏ neo để giữ họ ở lại Trái Đất. Một lần nữa, cần khẳng định rằng, với điều kiện một người không tham gia uống rượu, người đó hoàn toàn có thể là một linh hồn tiến hóa cao.
Có nhiều sự ô trược trên Trái Đất và tất cả chúng đều sẽ bị phân hủy, chỉ có sự thuần khiết và chân thật là trường tồn. Đó là một trong những lý do vì sao chúng ta đến Trái Đất. Trong thế giới linh hồn, vượt trên cõi trung giới, ở những cảnh giới cao hơn, bạn không thể làm những việc đồi bại hay tà ác. Vì vậy mọi người phải đến Trái Đất để học theo những cách khó khăn. Và chúng tôi nhắc đi nhắc lại một lần nữa, rằng một Linh Hồn Cao Cả khi đến trái đất sẽ mang một thói xấu hoặc một sự khổ sở, hãy nhận biết rằng anh ấy hoặc cô ấy đến vì một sứ mệnh đặc biệt, và sự khổ sở hoặc thói xấu đó sẽ không được coi là nghiệp quả (vấn đề này chúng ta sẽ đề cập sau) mà thay vào đó, đây được coi là một công cụ, một mỏ neo và sẽ được bỏ lại cùng với sự tan rã của cơ thế vật lý.
Có một điểm nữa chúng ta sẽ cùng làm rõ, đó là việc những nhà Cách mạng vĩ đại trong kiếp này đôi khi ở kiếp trước lại là những kẻ tội phạm lớn nhất chống lại những thứ mà kiếp này họ đang cải cách. Hitler chắc chắn sẽ trở lại như một nhà cải cách vĩ đại. Nhiều người từ tòa án dị giáo Tây Ban Nha đã trở lại với vai trò những nhà cách mạng. Đó thực sự là một điều đáng suy nghĩ. Hãy nhớ rằng – Trung Đạo là con đường để sống. Đừng làm điều gì tệ đến mức sau này bạn phải khổ sở vì nó. Nhưng nếu quá thuần khiết, thánh thiện, đến nỗi tất cả mọi người đều không xứng với bạn thì bạn cũng không thể ở lại Trái Đất này. Tuy nhiên may mắn thay, chẳng ai thuần khiết NHƯ THẾ cả.
Thư viện Vũ Trụ Akashic nhiều bản dịch còn gọi là Hồ sơ Akashic hay Hồ sơ Vũ Trụ hay Tiên Thiên Khí Ảnh.
Người dịch: Nguyễn Dạ Trinh Lan – Hoàng Lan
Biên tập: VMC – nguồn từ cộng đồng thiền Việt Nam.org