Có người đã nói rằng : “Sự thinh lặng là ngôn ngữ của Thượng đế và mọi thứ khác đều là những diễn dịch nghèo nàn”. Thực ra, sự tĩnh lặng là một từ ngữ khác cũng để nói về không gian. Mọi lúc trong đời sống, khi chúng ta kết nối được với chiều không gian vô hình tướng và phi thời gian vượt qua tư duy của bản ngã ở bên trong chúng ta, tức là chúng ta đã trở thành ý thức của sự tĩnh lặng. Nó có thể là sự tĩnh lặng tràn ngập thế giới tự nhiên, hay là sự tĩnh lặng ngay trong căn phòng của bạn vào buổi sáng sớm, hay có thể là những khoảng lặng xen kẻ giữa những âm thanh.
Sự tĩnh lặng không có hình tướng, đó cũng là lý do làm cho chúng ta không thể dùng tư duy để nhận biết được nó, vì tư duy là hình tướng. Để nhận ra sự tĩnh lặng thì bạn cũng phải trở nên tĩnh lặng. Để trở nên tĩnh lặng, nghĩa là bạn ý thức mà không qua tư duy. Khi bạn ở trong tĩnh lặng rồi thì chính bản thân bạn không bao giờ cần để trở nên chính yếu hay sâu sắc hơn nữa, vì bạn chính là cái chân tánh của bạn, mà chân tánh này đã có trước khi bạn là một hình tướng giả định tạm thời về thân tâm mà chúng ta gọi là một con người. Cái chân tánh này cũng là những gì bạn sẽ trở thành khi hình tướng của bạn tan rã. Khi bạn ở trong tĩnh lặng, bạn mới là chân tánh của bạn vượt xa sự hiện hữu tạm thời: bạn chính là ý thức chưa bị lập trình, vô hình tướng và vĩnh hằng.
Eckhart Tolle – Stillness.
Mục đích bên trong bạn
Câu hỏi về ý nghĩa và mục đích của cuộc đời này sẽ trở nên tối quan trọng một khi bạn đã vượt qua vấn đề sinh tồn là ý nghĩa và mục tiêu đời bạn. Nhiều người cảm thấy dường như họ bị hút hẳn vào trong những tập quán sinh nhai thường nhật, và họ đã bị tước bỏ hết ý nghĩa của cuộc sống. Có người thì tin rằng đời sống đang đi ngang qua họ, hay là họ đi ngang qua đời sống như họ đã làm. Những người khác thì cảm thấy bị bó buộc do những yêu cầu của công việc, do gánh nặng hay hoàn cảnh gia đình. Một số người thì phải trải qua những tháng ngày căng thẳng quá độ, kẻ khác thì quá nhàm chán vì quá nhàn rồi.
Người thì đánh mất mình vì làm việc như điên, kẻ thì bị đánh mất mình vào trong trạng thái công việc bị đình đốn, trì trệ. Người thì mòn mỏi sống trong hy vọng giàu có, để có được sự tự do và thịnh vượng. Kẻ thì tuy tương đối đã được tự do nhờ giàu có, nhưng lại nhận ra rằng sự giàu có này vẫn chưa đủ để tạo nên ý nghĩa cho cuộc đời. Nói chung, tất cả không ai tìm thấy bất cứ thứ gì để có thể thay thế được ý nghĩa cuộc đời.
Nhưng mục đích thực sự và quan yếu của cuộc đời sẽ không bao giờ có thể tìm thấy ở tầm mức bên ngoài, vì nó không liên quan tới những công việc bạn làm mà liên quan đến cái chân tánh của bạn, tức là trạng thái ý thức của bạn.
Vì thế, điều quan trọng nhất mà bạn cần nhận thức là: đời sống có một mục đích bên trong và một mục đích bên ngoài. Mục đích bên trong liên quan đến Thực tánh và là chính yếu. Mục đích bên ngoài liên quan đến những việc bạn làm và là thứ yếu. Cuốn sách này chủ yếu nói đến mục đích bên trong, nhưng cũng sẽ giải quyết những vấn đề làm thế nào để bạn kết hợp được mục đích bên trong và mục đích bên ngoài. Tuy nhiên, do tính gắn bó của chúng nên hầu như chúng ta không thể nói đến mục đích này mà không đề cập đến mục đích kia.
Mục đích bên trong của bạn là để tỉnh thức. Chỉ đơn giản thế thôi. Bạn hãy chia sẻ mục đích này với mọi người khác trên hành tinh, vì đó cũng là mục đích của nhân loại. Mục đích bên trong là một phần quan yếu của mục đích của cái toàn thể, vũ trụ và trí tuệ đang trỗi dậy của nó. Mục đích bên ngoài có thể thay đổi theo thời gian. Nó cũng thay đổi rất nhiều từ người này với người khác. Tìm ra và sống kết nối với mục đích bên trong là nền tảng để bạn có thể hoàn thành mục đích bên ngoài.
Đó là cơ sở cho những thành công thực sự. Nếu không có sự kết nối đó, bạn chỉ có thể đạt được một số việc nhưng còn phải nỗ lực, đấu tranh, quyết tâm, cần cù hay phải dùng đến thủ đoạn. Nhưng bạn sẽ không bao giờ có được niềm vui trong những nỗ lực đó, và bạn luôn kết thúc trong khổ đau.
Eckhart Tolle – Your Inner Purpose.