Một nhà sư quyết định ngồi thiền một mình, rời xa tu viện của mình.
Ông trèo thuyền ra giữa hồ, thả neo, nhắm mắt lại và bắt đầu ngồi thiền.
Sau vài giờ tĩnh lặng, ông bỗng cảm thấy bị lay động bởi một chiếc thuyền khác đang va vào thuyền của ông.
Mắt vẫn nhắm lại, ông bắt đầu thở phì phì, rồi giận dữ.
Sau đó ông mở mắt ra, và sẵn sàng hét lên với kẻ chèo thuyền đã làm phiền việc thiền định của ông một cách thậm tệ nhất. Ông đã bị sốc: đó là một chiếc thuyền trống rỗng. Chiếc thuyền này có lẽ đã bị đứt neo và trôi dạt.
Nhà sư hiểu rằng mọi sự đều đến từ bên trong nội tâm, chứ lý do không nằm ở sự việc bên ngoài.
Từ đó trở đi, mỗi khi gặp ai đó gây bực bội hoặc chọc giận mình, nhà sư nhớ lại: “Cơn giận này là của tôi. Người kia chỉ là một chiếc thuyền trống rỗng.”
Anthony de Mello