Chừng nào yêu còn chưa được biết tới, bạn đã bỏ lỡ. Bạn đã được sinh, bạn đã sống và bạn đã chết, nhưng bạn đã bỏ lỡ. Bạn bỏ lỡ vô cùng, bạn bỏ lỡ hoàn toàn, bạn bỏ lỡ tuyệt đối – bạn bỏ lỡ khoảng giữa. Khoảng đó là kinh nghiệm đỉnh. Kabir gọi nó là giai điệu thiêng liêng – gặp gỡ của chết và sống.
Để đạt tới nó, có bốn điều cần được nhớ.
1. Ở đây bây giờ, bởi vì yêu chỉ có thể ở đây bây giờ
Bạn không thể yêu trong quá khứ được. Nhiều người làm điều đó, nhưng không thể thực sự yêu trong quá khứ được. Nhiều người đơn giản sống trong kí ức và có những người khác trong tương lai – điều đó cũng không thể.Có những cách né tránh yêu: quá khứ và tương lai là những cách để né tránh yêu.
Yêu chỉ có thể trong hiện tại, chỉ trong khoảnh khắc này chết và sống mới gặp gỡ trong khoảng tối ở bên trong bạn. Khoảng tối đó bao giờ cũng hiện tại, bao giờ cũng hiện tại, bao giờ cũng hiện tại.
Nếu bạn nghĩ quá nhiều và suy nghĩ bao giờ cũng là về quá khứ hay về tương lai – năng lượng của bạn sẽ bị phân tán khỏi việc cảm. Cảm là ở đây bây giờ.
Nếu năng lượng của bạn đi vào hình mẫu của suy nghĩ thì bạn sẽ không có đủ năng lượng để đi vào trong cảm. Suy nghĩ phá huỷ cảm.
Và người bị ám ảnh bởi suy nghĩ, dần dần quên mất rằng mình có trái tim. Người quá nhiều suy nghĩ, dần dần bắt đầu đi theo cách mà cảm không lên tiếng được.
Có cả triệu người ở trạng thái không biết trái tim là gì. Toàn thể sự tập trung là vào cái đầu. Đầu là kẻ cực đoan; nó được cần tới, nó là công cụ tốt, nhưng nó phải được dùng như nô lệ. Nó không nên là người chủ. Một khi cái đầu trở thành người chủ và trái tim bị bỏ lại đằng sau, bạn sẽ sống, bạn sẽ chết, nhưng bạn sẽ không biết Thượng đế là gì bởi vì bạn sẽ không biết yêu là gì.
2. Biến chất độc thành mật ong.
Tình yêu là điều tinh tế. Cứ nghĩ về giận dữ, hận thù, sở hữu, ghen tị mà xem: làm sao yêu có thể sống sót? Cho nên điều thứ hai cần nhớ là: học cách biến đổi chất độc của bạn thành mật ong. Chúng được biến đổi thế nào? Quá trình rất đơn giản. Thực tế, gọi nó là biến đổi là không đúng bởi vì bạn không làm gì cả, bạn chỉ cần kiên nhẫn.
Đây là một trong những bí mật lớn lao nhất tôi nói cho bạn. Khi giận dữ tới, bạn không làm gì cả, chỉ ngồi im lặng và ngắm nhìn nó.
Đừng chống lại nó, đừng ủng hộ nó, đừng hợp tác với nó, đừng kìm nén nó. Chỉ ngắm nhìn nó, kiên nhẫn, xem điều xảy ra.
Nhớ một điều: đừng làm gì trong khoảnh khắc giận. Đợi. Cho nó một chút thời gian và đợi… bạn sẽ ngạc nhiên. Và một ngày nào đó bạn sẽ hiểu rằng nếu bạn có thể chờ đợi đủ, bản thân giận dữ trở thành từ bi. Nó là cái bánh xe; nó cứ chuyển động theo cách riêng của nó, chỉ bạn mới vội vàng. Cũng như đêm thành ngày nếu bạn có thể đợi một chút, theo cùng cách đó, giận dữ trở thành từ bi nếu bạn có thể chờ đợi một chút. Cùng năng lượng đó, kiên nhẫn được thêm vào, không cái gì khác. Bạn thử điều đó mà xem.
Nhớ một điều: đừng bao giờ làm gì khi chất độc đang sở hữu bạn. Đợi. Khi chất độc đã bắt đầu đổi thành cái khác. Đây là một trong những luật cơ bản của cuộc sống: rằng mọi thứ liên tục biến đổi thành thứ khác. Có thay đổi đều đặn trong bạn – người tốt thành người xấu, người xấu thành người tốt; thánh nhân có những khoảnh khắc của tội đồ và tội đồ có những khoảnh khắc thánh nhân… người ta chỉ phải đợi.
Hành động khi thánh nhân chiếm ưu thế. Đừng hành động khi tội đồ chiếm ưu thế, đừng hành động khi giận dữ chiếm ưu thế, bằng không bạn sẽ ăn năn và bạn sẽ tạo ra dây chuyền các phản ứng và bạn sẽ mắc nghiệp.
Khi bạn giận, đây là khoảnh khắc để thiền. Đừng phí hoài khoảnh khắc này, giận dữ đang tạo ra năng lượng lớn trong bạn, nó có thể phá huỷ. Nhưng năng lượng là trung lập, cùng năng lượng có thể phá huỷ, cũng có thể sáng tạo. Chờ đợi.
Cùng năng lượng có thể phá vỡ, cũng có thể mưa rào lên cuộc sống. Chỉ đợi.
Và điều tôi đang nói không phải là kìm nén. Tôi không nói kìm nén tiêu cực, tôi nói quan sát tiêu cực. Nhớ sự khác biệt, khác vô cùng đó.
3. Chia sẻ một trong những đức hạnh tâm linh lớn lao nhất
Chia sẻ cái tích cực của bạn, chia sẻ chính cuộc sống của bạn, chia sẻ mọi thứ bạn có. Bất kì cái gì đẹp với bạn, đừng bao giờ tích trữ nó. Trí huệ của bạn, chia sẻ đi; lời cầu nguyện của bạn, chia sẻ đi; tình yêu của bạn, hạnh phúc của bạn, vui sướng của bạn, chia sẻ đi. Vâng, nếu bạn không thể tìm được người nào, chia sẻ nó với chó vậy – nhưng chia sẻ.
Chia sẻ nó với đá – nhưng chia sẻ. Khi bạn có ngọc, ném chúng đi, đừng bận tâm người nhận là lợn hay thánh. Điều thành vấn đề là cho. Và khi bạn cho, đừng bận tâm liệu có được đáp lại hay không.
Thậm chí đừng chờ đợi lời cảm ơn. Cảm thấy biết ơn người đã cho phép bạn chia sẻ, không có việc ngược lại, sâu bên trong tim mình rằng người đó đáng phải được cảm ơn vì người đó đã sẵn sàng nghe bạn, chia sẻ năng lượng nào đó với bạn… rằng người đó sẵn sàng nghe bài ca của bạn… rằng người đó sẵn sàng xem điệu vũ của bạn… rằng khi bạn đã tới để cho, người đó đã không bác bỏ, người đó có thể bác bỏ chứ.
Và điều khó nhất
4. Nhu mỳ là vương quốc của Thượng đế.
Phải là cái không. Một khi bạn bắt đầu nghĩ rằng bạn là ai đó, thế thì tình yêu không tuôn chảy. Tình yêu tuôn chảy chỉ từ ai là không ai cả. Tình yêu trú ngụ chỉ trong cái không. Khi bạn trống, có tình yêu. Khi bạn đầy bản ngã, tình yêu biến mất. Tình yêu và bản ngã không thể cùng tồn tại được. Tình yêu có thể tồn tại với Thượng đế nhưng không thể tồn tại cùng bản ngã. Tình yêu và bản ngã là không thể ở cùng nhau được. Cho nên hãy là cái không. Đó là nghĩa của việc khiêm tốn, nhu mỳ. Jesus nói: Được ân huệ là người nhu mỳ, vì nhu mỳ của họ là vương quốc của Thượng đế.
Trích Osho – “Cuộc sống, Tình yêu, Tiếng cười”.