Người mất đã dạy gì cho tôi?

Hầu hết bạn nào theo dõi mình lâu, hay đọc bài viết của mình thì đều biết mình từ sớm đã hay chơi với linh hồn, nói chuyện với người đã mất.

Trước đây mình làm thầy cúng, nói chuyện và giao tiếp với người mất để hỗ trợ đưa người ta đi siêu thoát là chuyện thường làm. Sau này học và dạy về khoa học tâm linh thì mình mới không làm nữa thôi.

Nhưng những ngày tháng chơi, nói chuyện với người chết đã dạy rất nhiều cho mình điều về sự vô thường, đúng và sai, ánh sáng, bóng tối, công lý, tốt và xấu … Và nó cũng là thứ giúp mình đối chiếu với các kiến thức khoa học tâm linh.

Vì ở thế giới người chết những lý lẽ, chân lý mà người sống tối ngày tranh cải, hơn thua, bất chấp tất cả, hay những nỗ lực hi sinh thì khi cái chết đến mọi thứ bổng dưng trở nên thật mắc cười và vô nghĩa.

Có những người dùng cả đời để kiếm tiền đến lúc sắp được sướng thì bất ngờ chết nên vì vậy mà không cam lòng.

Có những người cả đời sống vì người khác nhưng quyết định đầu tiên làm cho chính mình là tự giết chính mình.

Có những người miệng thì nói mình là người tốt, làm từ thiện nhiều. Nhưng khi mẹ chồng mất không hỏi bà mất có ổn không ? Mà hỏi ngày mẹ chồng cô chết có ảnh hưởng đến cô hay không? Có ảnh hưởng đến công việc làm ăn của cô không?

Có những người mất rồi nhưng vẫn muốn ảnh hưởng con cháu nên cứ nhập tới, nhập lui để dạy dỗ con cháu dựa trên nỗi sợ.

Có những người mất rồi mới hối tiếc về những gì mình chưa làm.

Có những người thì vì tình mà bốc đồng treo cổ để rồi vài chục năm sau đó vẫn chưa thể siêu thoát vì thấy có lỗi với gia đình.

Có những người vì mẹ hứa sẽ quay lại đón, nên linh hồn đó đã chết rồi nhưng vẫn nhất quyết không đi đâu vì muốn đợi mẹ dẫu chính mẹ của linh hồn đó cũng đã mất rất lâu rồi.

Có những ngươi bố mất sớm nhưng không an tâm về vợ và con nên mãi không chịu đi siêu thoát.

Có những người chồng được đi siêu thoát rất sớm nhưng chọn ở lại để bảo vệ và chăm sóc vợ của mình.

Có những người vừa mất là chuyển hoá đi đầu thai luôn.

Hay có những đứa trẻ bị ba mẹ bỏ thai, sẩy thai thì linh hồn các bạn ấy vẫn chạy quanh ba mẹ và muốn được yêu thương nhớ về.

Mỗi linh hồn tôi gặp đều giống như một cuốn sách, đằng sau mỗi linh hồn là một câu chuyện giúp tôi nhận ra rằng:

Thay vì chạy theo một thứ gì đó tại sao không trân trọng thứ trước mặt?

Bạn hay người bạn yêu có thể chết bất cứ lúc nào vậy thì bây giờ bạn sẽ đối xử với họ ra sao?

Chân lý, những lời khuyên tốt đẹp, hay phải sống như thế nào cho đúng không quan trọng bằng hiện tại là “Bạn có đang hạnh phúc không? Bạn có vui vẻ không? Trái tim bạn muốn điều gì? Bạn đã yêu bản thân mình đủ hay chưa? Điều bạn khao khát ở đời này bạn dám đứng dậy làm chưa?”

Chân lý hay những lời khuyên tốt đẹp không xấu nhưng bản chất nó sinh ra để giúp con người sống hạnh phúc và vui vẻ hơn nhưng nếu vì nó mà mà ta không hạnh phúc, không bình an thì ta cần phải đặt lại câu hỏi là cái chân lý này, lời khuyên này liệu có đúng không? Hay nó được tạo ra dựa trên nỗi sợ và mong muốn thao túng từ ai đó?

Hãy lắng nghe con tim thay vì những âm thanh hỗn tạp của người đời.

Ai cũng cho mình là đúng, là chân lý, là phải là trái, như vậy mới tốt, ngược lại là sai. Nhưng mình nói thiệt: Chết rồi chưa chắc biết được cái gì đúng sai mà có thể còn vì nó mắc kẹt không đi siêu thoát chuyển kiếp được. Chỉ có trái tim bạn, tiếng nói rất nhỏ ở bên trong bạn mới biết cái gì thật sự là phù hợp với bạn.

Hãy học cách thiền định, hãy học cách lắng nghe tiếng nói bên trong từng chút một, hãy học cách sống trong hiện tại và trân trọng hiện tại vì mỗi ngày bạn sống đều đến gần hơn với cái chết.

Cái gì đến vì nó nhất định phải đến, cái gì đi vì nó cần phải đi. Học cách hiểu và chấp nhận mọi thứ đi vào cuộc đời mình. Và quan trọng nhất là: Sống sao khi bất cứ lúc nào cái chết ập đến, bạn cũng không còn gì hối tiếc nữa cả.

Bình an đến từ tâm.

– Sưu tầm – 

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *