Nhân Quả

Đây là đoạn trích dịch trong quyển Esoteric Healing của đức DK nói về Nhân quả và Bệnh tật. Trong đó ta lưu ý Ngài nói Nhân Quả là một trong những yếu tố gây ra bệnh tật nơi một người, nhưng Nhân Quả không có nghĩa là không tránh khỏi, không thoát được, mà chúng ta có thể hoá giải nó. Ngài cũng chỉ rõ cách hoá giải luật Nhân quả như thế nào, đặc biệt là thực hành hạnh Bất Hại (Harmlessness). Trong đoạn trích Ngài cũng nói về việc duy trì sự sống thể xác quá lâu, khi nó không còn hữu ích nữa, cũng là một việc sai lầm, một nhận thức không đúng về ý nghĩa của chết chóc và bệnh tật. Chúng ta có thể liên tưởng đến những trường hợp gần đây đã xảy ra như Ngài nói. Đây là đoạn trích dẫn quan trọng giúp chúng ta hiểu về Luật Nhân Quả hay Karma.

Nhân Quả là gì?

Tôi đã gợi ý với bạn rằng toàn bộ vấn đề karma cho đến nay chưa được thấu hiểu đầy đủ. Đại định luật Nhân Quả hiện hữu, nhưng một khía cạnh đặc biệt duy nhất của nó chưa bao giờ được nhấn mạnh, và sự hiểu biết của nhân loại về vấn đề karma còn rất sơ sài.

Karma luôn luôn được diễn giải theo ý nghĩa của tai họa, các hậu quả đau khổ, các sai lầm, hình phạt, và các biến cố tai hại, cả cho cá nhân lẫn cho tập thể. Thế nhưng, chính cái đẹp của bản chất con người và nhiều việc được thực hiện có tính chất thật thanh cao, vô vị kỷ và được định hướng một cách vui vẻ, đến nỗi cái xấu xa thường bị hóa giải bằng cái tốt lành.

Ít ai biết được rằng ở đâu cũng có những karma tốt (dưới cùng một Định Luật) có sức mạnh ngang bằng với quả xấu. Tuy nhiên ít ai đề cập đến điều này. Những Karma tốt khơi hoạt các mãnh lực vốn có thể tác động như các luồng năng lượng trị liệu trong bất kỳ trường hợp đặc biệt nào. Nhà chữa trị (healer) luôn có thể trông cậy vào các năng lượng mang lại sự tốt lành này, chúng đã được hoạch đắc và đanghoạt động. Đây là điểm thứ nhất của tôi. Hãy suy gẫm về điều đó.

Karma là một yếu tố quyết định, nhưng trừ phi nhà chữa trị là một điểm đạo đồ bậc cao và nhờ thế có thể hoạt động một cách hiệu quả và thông tuệ trên cảnh giới của linh hồn, y không thể quyết định xem một trường hợp nào đó có thể được chữa trị hay không.

Do đó, nhà chữa trị hoặc vị đệ tử thực hành giả thiết trong trí của mình về khả năng có thể chữa trị (điều nầy có thể được hay là không), và nghiệp quả tốt của bệnh nhân, và tiến hành áp dụng tất cả những gì có thể trợ giúp bệnh nhân. Đây là điểm thứ hai của tôi.

Điểm thứ ba tôi muốn gợi ý cho bạn và cho tất cả những ai tham dự vào thuật chữa trị hiểu điều nầy: đó là nhiều điều trong cái được gọi là tai họa liên quan đến bệnh tật và chết chóc (đặc biệt là chết chóc) nằm trong một thái độ sai lầm đối với sự chết và việc đánh giá cao hình hài sắc tướng.

Sự giải thoát của một linh hồn qua bệnh tật và chết chóc không nhất thiết là một điều bất hạnh. Một thái độ mới và tốt đẹp hơn đối với hiện tượng chết là cần yếu, khả dĩ và đang đến gần. Tôi không cần bàn rộng điều này ở đây. Nhưng tôi muốn đưa đến cho bạn một quan điểm mới về vấn đề bệnh tật và chết chóc.

Bạn có lấy làm ngạc nhiên không nếu tôi nói rằng theo Định Luật thì hoàn toàn có thể “can thiệp vào nghiệp quả”?Chúng ta có thể vượt qua các Định Luật lớn. Điều nầy đã thường xảy ra trong qua khứ, và trong tương lai sẽ thường xuyên hơn. Khi mỗi ngày chúng ta chứng kiến một chiếc máy bay cất cánh chúng ta lại thấy định luật trọng lực bị hóa giải và bị vượt qua như thế nào.

 Năng lượng của đức tin có thể làm khởi động các dòng năng lượng cao siêu vốn có thể hoá giải hoặc trì hoãn bệnh hoạn. Cũng giống như luật nhân quả, người ta hiểu biết rất ít về toàn bộ vấn đề đức tin, ý nghĩa và sức mạnh quan trọng của nó. Đây là một vấn đề lớn và tôi không thể bàn rộng hơn. Nhưng tôi đã nói đủ để các bạn suy gẫm.

Việc kéo dài sự sống của xác thân khi nó đã đến chu kỳ ngưng nghĩ và không còn hữu ích nữa.

Về việc kéo dài tuổi thọ trong thế kỷ qua nhờ thành tựu của khoa học, tôi xin nêu ra rằng đó chỉ là các phản ảnh sai lệch và sự nhái lại buồn cười của các kỹ thuật thật sự và khả năng của linh hồn.

Các hoạt động khoa học trước đây dù có động cơ đúng đắn cũng chỉ là biểu tượng trên cõi giới hồng trần của các hoạt động sắp đến trong tương lai của linh hồn. Cuối cùng thì các linh hồn phụng sự một cách hữu thức và sử dụng cơ thể như là một công cụ phụng sự Thiên Cơ có thể rút ngắn hoặc kéo dài tuổi thọ tùy theo ý muốn của mình.

Ngày nay, các sự sống thường được tiếp tục duy trì trong hình hài — trong tuổi già lẫn lúc ấu thơ — mà lẽ ra nó đã được giải thoát. Chúng không đáp ứng được mục tiêu hữu ích nào cả, mà còn tạo ra nhiều đau khổ cho các hình hài mà thiên nhiên (nếu để mặc cho chính nó) sẽ không sử dụng nữa và để cho tàn lụi. Hãy chú ý lời này.

Do quá nhấn mạnh vào giá trị của sự sống sắc tướng và do nỗi lo sợ khắp nơi về cái chết, sự chuyển tiếp lớn lao mà tất cả chúng ta phải đối diện, và do sự không chắc chắn của chúng ta về sự thật của việc bất tử, cũng như sự bám víu quá chặt của chúng ta với hình hài, chúng ta đã chận lại tiến trình tự nhiên, níu kéo lại sự sống đang phấn đấu để giải thoát, trói nó lại vào các thể hoàn toàn không thích hợp với mục đích của linh hồn.

Mong các bạn không hiểu lầm tôi. Tôi không có ý khuyến khích hành động tự tử. Nhưng tôi nói rõ và nhấn mạnh rằng luật Karma thường bị bỏ qua một bên khi tiếp tục duy trì cái hình hài đáng lẽ đã bị loại bỏ vì không còn hữu ích nữa. Trong đa số các trường hợp, sự duy trì hình hài này bị thúc ép do nhóm của chủ thể*, chớ không phải bởi chính chủ thể – thường thường là một người tàn tật mất ý thức, một người già có bộ máy tiếp xúc và đáp ứng không hoàn hảo, hoặc một trẻ sơ sinh không được bình thường. Các trường hợp này là các thí dụ rõ ràng về sự hóa giải Luật Nhân Quả.

* Ý đức DK nói sự kéo dài đời sống của các thể xác đáng lẻ ra đã phải tan rả thường do gia đình, đoàn thể, hoặc tổ chức gây ra. Bản thân chủ thể đó đã bệnh tật, hôn mê … không còn biết gì cả.

Nhờ sự chỉnh hợp, linh hồn tiến tới việc sử dụng thời gian một cách đúng đắn; hay đúng hơn, bộ óc, vốn là yếu tố nhận biết thời gian duy nhất trong con người, không còn là thuộc tính nổi bật.

Thể trí, với vai trò là phương tiện của linh hồn (tâm thức linh hồn bao gồm quá khứ, hiện tại và tương lai), thấy và kinh nghiệm đời sống theo đúng thực tế của nó. Do đó, cái chết được nhắc đến như là một giai đoạn và như là một điểm chuyển tiếp trong một loạt chuyển tiếp rộng lớn. Khi thái độ này của linh hồn được hiểu rõ, thì toàn bộ cách sống của chúng ta, và nhân đó, sự chết, bị thay đổi hoàn toàn.

Tóm lại, tôi xin lặp lại rằng nhà chữa trị phải hết sức cố gắng để cứu chữa. Trong đa số trường hợp, họ không có khả năng nhãn thông, bị tác động của ý thức về thời gian, và chịu ảnh hưởng của karma, y sẽ hành động hết sức mình theo cách huấn luyện của riêng y và phù hợp với các giáo huấn được đưa ra trong quyển sách này.

Tôi đề nghị các bạn hiểu rằng mục tiêu trước mắt bất cứ nhà chữa trị nào vào lúc này và ở thời điểm hiện nay trong diễn trình tiến hoá của nhân loại là sự cần thiết, khi được yêu cầu, trong việc mang lại sức khỏe cho xác thân và duy trì sự sống của nó.

Bạn cũng cần hiểu rằng nhiều điều mà các nhà siêu hình học ngày nay tin tưởng, chấp nhận và giảng dạy, đều dựa trên các tiền đề sai lầm, như là bản chất của vật chất, sự cân bằng thời gian, giá trị của sự sống hình hài và nỗi sợ chết. Hãy tìm cách loại các thái độ này ra khỏi ý thức của bạn, rồi bạn sẽ đi đến một viễn cảnh xác thực hơn về thuật chữa trị.

Có thể hoá giải luật Nhân Quả hay không?

Yếu tố có tầm quan trọng là các nhân mà con người đã gây ra từ kiếp sống này tới kiếp sống khác. Các nhân này thể hiện ra bằng sự xuất hiện của bệnh tật, của một hậu quả thảm hại nào đó trong hoàn cảnh, biến cố, và các điều kiện chi phối chung của kiếp sống.

Chính là với các nguyên nhân này mà con người phải học cách đối phó để nhận ra chúng và để lần ra năng lượng đang chi phối đối với các hậu quả thích hợp, lúc bấy giờ, trước tiên là bàn đến việc làm tiêu tan nguyên nhân bằng sự đối ngược của ý chí có luyện tập. Karma không phải là diễn trình tệ hại không thể tránh khỏi, không thể thoát được. Nó có thể được hóa giải, nhưng sự hóa giải này sẽ bao gồm bốn cách, đặc biệt khi liên quan đến bệnh tật:

  1. Xác định bản chất của nguyên nhân và nơi mà nó xuất phát trong tâm thức.
  2. Phát triển các tính chất vốn là đối cực của nguyên nhân có ảnh hưởng.
  3. Thực hành hạnh bất hại nhằm mục đích ngăn chận sự biểu lộ của nguyên nhân và chận trước bất cứ diễn tiến thêm nữa của tình trạng không may mắn.
  4. Thực hiện các bước đi cần thiết ở cõi trần để tạo ra các tình trạng mà linh hồn mong muốn. Các bước đi này sẽ gồm:
  1. Sự tuân phục của trí tuệ và chấp nhận sự thật về hậu quả – trong trường hợp mà chúng ta đang xét có liên quan với karma – tức bệnh tật.
  2. Hành động khôn khéo theo các phương pháp y khoa chính thống.
  3. Nhờ sự giúp đỡ của nhóm chữa trị hoặc nhà chữa trị trợ giúp theo cách chữa trị tinh thần bên trong.
  4. Nhận biết rõ rệt về kết quả. Điều này có thể đưa đến việc chuẩn bị cho một cuộc sống hữu ích hơn ở cõi trần, hoặc chuẩn bị cho sự chuyển tiếp lớn lao gọi là sự chết.

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *