Omna – Chữa lành thể vật lý

Thời gian: 18/5/17

Buổi đầu của timeline 2, mình được hướng dẫn bước đầu về kỹ thuật chữa lành. Sau khi tạo kim thân, mình bước xuống bậc thang và đi vào hang. Nền hang đá hôm nay lạnh và ẩm. Khi vào thiên nhiên mình thấy thảm cỏ ngắn củn chứ không mướt.

Bước vào healing room, ngồi trên chiếc ghế  để nhận năng lượng và xin kết nối với cái tôi cao hơn. Mình xin được đưa về cuộc đời nào cần thiết đối với mình bây giờ. Căn phòng rực sáng và mình bước vào cuộc đời đó. Mình xác định được chân đang đứng trên cỏ đất, đó là bờ ruộng và mình là đàn ông. Khung cảnh mở rộng ra thì thấy cảnh mình đang  cuốc đất cùng vợ. Mình nhìn quanh nhưng không thấy thêm thong tin gì them. Mình xin đưa về sự kiện quan trọng của cuộc đời, khung cảnh hiện ra là một ngôi nhà lá, vách đất. Mình là cậu bé tầm 3-4 tuổi, mình đứng rất lâu để quan sát và tìm kiếm nhưng mình thấy rất hỗn độn và nặng nề. Cảm giác nặng nề bao trùm lên mình và toàn khung cảnh. Mình xin được thấy rõ hơn thì mình nhìn thấy một chiếc trõng tre, mẹ mình đang nằm trên đó. Mẹ mặc trang phục truyền thống của người phụ nữ Việt Nam giống trong phim  “Chị Dậu”. Mẹ nằm im, chân tay duỗi thẳng. Mình ngơ ngác không hiểu gì đi ra hỏi bố thì bố trả lời với giọng cộc cằn, lạnh nhạt: “ mẹ mày chết rồi”. Mình cảm  nhận cảm giác nặng nề, tang thương bao trùm lên mình.

Mình xin đến sự kiện quan trọng tiếp theo thì khung cảnh vẫn ở trong ngôi nhà đó nhưng lúc mình là chàng trai 17-18 tuổi. Bố ngồi trên chiếc ghế tre giữa nhà và gọi mình lại bảo rằng mình sẽ lấy vợ, vợ mình đã được bố chọn và định ngày cưới. Sau đó mình lấy vợ, 2 vợ chồng hàng ngày ra đồng làm ruộng.

Có một hôm chỉ mỗi mình đi làm còn vợ ở nhà, cô ấy đang nằm trên giường thì bố vào ôm vợ mình. Đúng lúc đó mình đi làm về, mình túm cổ áo bố và ấn người bố vào tường. Lúc đó mình rất giận sữ, mình hỏi:”Bố làm gì đấy?”, bố trả lời: “mày nhìn thấy rồi còn hỏi gì”. Mình tức giận hơn và ấn bố vào tường mạnh hơn. Ông ấy đẩy mình ra và túm được một con dao nhọn ở gần đó. Ông ấy khỏe nên đè mình xuống đất, ấn dao vào tim mình. Tay trái mình túm lấy lưỡi dao nhưng lực ấn mạnh nên lưỡi dao chọc mạnh vào tim và cứa đứt tay mình. Máu chảy lênh láng khắp nền đất và mình chết. Sau khi mình chết, vợ mình vẫn sống ở nhà đó một thời gian rồi bỏ trốn.

Mình hỏi xem còn sự kiện nào quan trọng mà mình chưa biết về cuộc đời này không thì mình được hiểu rõ hơn. Bố mình mồ côi từ nhỏ, nghèo khổ. Lớn lên thì yêu mẹ mình trong khi mẹ rất đẹp, có nhiều trai làng theo đuổi. Nhưng mẹ chọn lấy bố. Dù lấy được mẹ nhưng bố vẫn luôn mặc cảm và ghen tuông. Đến khi mẹ có bầu mình thì bố nghi ngờ mình không phải con của bố. Sinh mình ra nhưng bố luôn lạnh nhạt với mình, hành hạ mẹ. Bố thường xuyên đánh đập mẹ, mẹ hiền lành nên không phản kháng bố bao giờ. Và mẹ chết bởi trận đòn của bố. Sau khi dung bạo lực đàn áp và cướp đi mạng sống của những người thân thì bố sống lủi thỉu và chết trong cô đơn.

Khi đã hiểu rõ về cuộc đời đó thì mình về healing room để xin hiểu về bài học cuộc đời. Thông điệp mình nhận được là tự ti, cam chịu.

Sau  khi hiểu hết về cuôc đời này, mình được hướng dẫn chữa lành cho cuộc đời này. Mình xin bọc ánh sáng vàng kim tại thời điểm mình bị đâm, ánh sáng vàng kim bao phủ lên tất cả mọi người, lên toàn khung cảnh, lên con dao. Mình thấy mình giữ được con dao lại và đẩy bố ra, và ấn bố xuống nền sàn nhà. Mình giơ dao lên định đâm bố nhưng mình không đâm mà vứt dao và bỏ đi. Mình đi đến một vùng khác sinh sống, khung cảnh yên tĩnh, nhẹ nhàng. Mình mở lớp dạy học cho bọn trẻ, mình rất vui với công việc đó. Cuộc sống cứ trôi đi êm đềm như vậy cho đến lúc mình già đi và chết. Lúc chết mình đã mỉm cười mãn nguyện vì được sống cuộc đời đó. Đến cảnh mình nằm trên giường và chút hơi thở cuối cùng thì mình xin ánh sáng vàng kim bọc lên người của ông lão và hỏi về bài học cuộc đời , thông điệp mình nhận được là sự tự tin, trân trọng bản thân và nhận ra những giá trị của mình. Từ thông  điệp đó mình link đến cuộc đời hiện tại của mình. Cả quãng đời trước đây mình cũng tự ti và an phận. Thời điểm hiện tại chính là giai đoạn chuyển hóa, mình bắt đầu nhận ra những giá trị của bản thân,tự tin làm những điều mình muốn.

Cuộc đời đó khép lại, mình trở về healing room.  Mình cảm ơn cái tôi cao hơn, những vị thầy, những tinh thần đã trợ giúp cho mình trong buổi thiền. Hành trình tiến thêm một bước mới. Càng cảm thấy biết ơn tất cả!

 

Golden cloud

Mở đầu, tôi cũng cảm nhận một không gian tối, một chú bé loay hoay, khung cảnh tối xám, nặng nề, chị mất một lúc để có thể cảm nhận rõ dần về dòng thời gian này.

Khi cảm nhận dần thông tin của cuộc đời này, tôi thấy rõ sự bất lực sợ hãi của đứa bé, hay bị bố đánh đập, coi thường, bị bắt làm theo mọi điều mà bố nó muốn, chuyện lấy vợ là chuyện cả đời cũng vậy, không có lựa chọn. Chỉ đến thời điểm mà người bố đã vượt ngưỡng chịu đựng khi mà định giở trò với vợ thì cậu con trai mới vùng lên, nhưng rồi cuối cùng lại đi đến cái chết mà không cân bằng nổi, một sự ấm ức, buồn khổ kéo dài đến cả sau đó.

Khi chị nói bị bố đâm chết, tôi có cảm nhận rằng còn có điều cần biết thêm, và cũng cảm nhận người bố này có sự mâu thuẫn, không hoàn toàn vô cảm với con, nếu vậy ông đã bỏ hay bán con đi rồi chứ không lấy vợ cho con, có điều cũng không thể yêu thương do vừa không hiểu nổi, không cảm nổi tình yêu thật sự vừa có sự lo lắng mơ hồ, đây có phải con mình?

Khi chị xem tiếp và hiểu được vì sao mà mẹ chết, vì sao bố lại lạnh lùng như thế thì mọi thứ như vỡ òa. Cuối cùng vẫn là bài học về tình yêu thương của ông bố, một người từ nhỏ đã sống khó khăn, khổ sở, không được hưởng sự yêu thương chăm sóc nên cũng không biết cách yêu thương chăm sóc. Ông yêu vợ, có điều lại luôn mặc cảm tự ti, không biết vợ nghĩ gì, có chê bai mình không, và chả biết biểu hiện ra sao nên dẫn đến những trận đòn, mắng nhiếc, đến đỉnh điểm là đánh chết vợ. Dưới con mắt của cậu bé, chỉ có sự sợ hãi, và đau buồn vì mẹ bị chết, nhìn bố mà lo sợ, còn cảm nhận của tôi, sâu thật sâu dưới lớp vỏ lạnh lùng đó là mỗi nỗi đau, một sự cô đơn đến cùng cực. Tôi cảm nhận rằng không phải ông không thấy có lỗi và không thương yêu vợ, có điều ông đã bị sự cô đơn, mặc cảm đè nén và át đi tất cả. Cả đời ông bố chỉ là nỗi cô đơn, kể cả khi những tưởng sẽ có được sự yêu thương chăm sóc lúc lấy vợ thì rồi bao đau khổ từ thuở nhỏ đã nhận chìm khiến ông hành xử tồi với những người thân yêu.

Cậu bé cũng có bài học khi cần dũng cảm vượt qua hoàn cảnh, dám kiên quyết lựa chọn con đường đi cho mình và sống theo cách cần sống, buông đi sự dính mắc với gia đình.

Một cuộc đời khắc nghiệt để học một bài cơ bản cho mỗi người, ai cũng cần có sự dũng cảm trong đời để tự tin, bộc lộ những phẩm chất bên trong, sống đúng với con người mình. Chị đã nhận ra được bài học trong đời đó và cũng nhận ra mối liên quan đến đời hiện tại. Đó chính là ý nghĩa của Timeline, học từ quá khứ và chuyển hóa trong hiện tại. Chúc chị vững bước với quá trình phát triển của bản thân!

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *