Xin cho tôi về một dòng thời gian để tôi hiểu rõ hơn về tình cảm với bạn trai tôi hiện tại – anh Nam?
Khi mới sinh ra mình là một đứa bé gái được bọc trong một cái khăn màu trắng và đặt trên thảm cỏ. Cánh tay của một người đàn ông nhấc mình lên và đặt mình trong một cái xe tải – người đàn ông này là người buôn trẻ.
Trước đó mình được mẹ ruột (mẹ A) gửi vào cô nhi viện. Lý do là mẹ A gia đình đang bị phá sản và công việc có vấn đề nên không nuôi được mình. Bản thân mẹ A là một nghệ sĩ trượt băng có tiếng nhưng bị chồng (bố A) lừa lấy tài sản.
Khi mình bị bọn buôn trẻ bắt cóc, mẹ A được sơ báo nên đã giải thoát cho mình và quyết định gửi mình cho một nơi khác ngoài cô nhi viện. Mẹ đặt mình ở trước cửa của một gia đình cũng trong nghề trượt băng vs hy vọng là được nuôi dưỡng tốt.
Đó là một đêm tối mùa hè, mẹ đặt mình trước thềm cửa và đôi vợ chồng bước ra, ôm lấy mình với vẻ mặt ngạc nhiên. Họ thật tốt bụng khi nhận mình làm con và nuôi nấng mình với một bé trai bằng tuổi mình – là con trai ruột của họ. (bố mẹ này gọi là bố mẹ B).
Mình và anh trai lớn lên cùng với nhau. Từ bé tụi mình đã được học trượt băng vì đây là gia đình con nhà nòi trượt băng. Một cảnh mình nhớ nhất là bố B dạy 2 anh em tập các động tác nhảy múa trong phòng tập múa. 3 bố con cười đùa vui vẻ.
Sau đó cảnh chuyển, nói chung là tuổi thơ êm đẹp không có gì. Cho đến năm tầm 14-15 tuổi thì tụi mình lớn. Mình và anh trai có nảy sinh tình cảm vs nhau. Mình từ chối tình cảm này vì vẫn nghĩ là anh em ruột.
Đoạn cảnh lại tua đến lúc người anh trai tặng mình vòng đeo cổ và đang đeo cho mình. Người bố B nhìn thấy và ổng rất tức giận, căn cấm chuyện này.
Mình hỏi sao biết bạn gái này không phải con ruột mà vẫn ngăn cấm thì được biết là bản thân ông ý xuất thân từ tầng cấp nghèo, tự làm nên cơ nghiệp và không muốn con trai mình yêu một đứa không có xuất thân rõ ràng và cũng chẳng có tiền đồ gì. Bản thân ông ý sợ bị mất cái tầng lớp giàu có đó.
Mình lại hỏi mẹ B đâu? Có ý kiến gì về mqh này? Thì mẹ B lúc đó đang bị bệnh nằm trên giường. Cảnh chuyển đến đoạn mình và anh trai tới bên giường bệnh mẹ B. Mẹ B qua đời trên giường bệnh vì có bệnh một cách nhẹ nhàng.
Sau khi mẹ B mất, tình cảm của mình và anh trai lớn dần và sự phản đối của người bố B cũng tăng theo. Mình quyết định từ chối tình cảm của anh trai vì nghĩ không đúng. Khi đó anh trai bị thương ở chân khi trượt băng rất nặng nên phải từ bỏ nghề trượt băng + vs mối quan hệ tình cảm bị từ chối từ mình nên anh ý rất thất vọng đến mức stress và muốn đi tự tử.
Cảnh tua tiếp đến đoạn anh ý đang trên lầu cao và định nhảy xuống. Lý do là do sự cãi vã đỉnh điểm vs người bố. Có 3 lý do anh ý muốn tự tử là: mất nghề – đam mê, tình yêu bị từ chối và quan trọng nhất là tình cảm người bố dành cho anh ý. Anh ý nghĩ nếu như anh ý không bị thương, nếu như anh ý vẫn phát triển nghề tốt thì bố B sẽ dành nhiều thời gian và quan tâm tới anh ý nhiều hơn.
Khi anh ý ở trên lầu, anh ý gọi điện thoại thông báo chào tạm biệt mình. Mình thực sự hốt hoảng đi tìm anh ý ngay, vì gọi lại thì không nghe máy. Mình gọi cho bố B mà bố cũng không nghe máy. Đến khi mình nghĩ ra anh ý ở đâu – nơi anh ý thích đến thì bố B cũng kịp đến vs mình.
Khi đó – trên sân thượng của một tòa nhà cao tầng – 3 con người nhưng không bao giờ chạm tới nhau. Anh ý đứng ở mép sân thượng, mình và bố B không dám tiến lên ngăn cản sợ anh ý nhảy xuống. Anh ý và bố B đôi co vs nhau, đại loại lý do là anh ý tự trách bản thân mình và trách bố không quan tâm tới mình. Bố B không nhận lỗi và cuộc cãi nhau to lên. Anh ý nhảy xuống. Mình gào thét, đứng lặng trong sợ hãi. Bố B cũng đứng lặng, tức giận, tát mình và giận giữ bỏ đi.
Cảnh tiếp theo là đám tang của anh trai. Mình khóc, buồn ….
2,3 năm sau…. Tầm khi mình 18, 20 tuổi. Mình vẫn làm ở công ty của bố B – bố B là chủ sở hữu một công ty quản lý các nghệ sỹ trượt băng nghệ thuật.
Sau cái chết của anh trai, mình vẫn làm việc nhưng không có tiến triển gì, phần ví chán, phần vì bị bố B đì. Khi đó một nữ nghệ sỹ cũng mới có danh tiếng xuất hiện và giúp đỡ mình nhiều. Hỏi là ai thì đó là mẹ A của mình. Bà đã quay trở lại tìm con gái và giúp đỡ mình. Mình và mẹ A có nhận nhau.
Sau đó, cảnh chuyển đến lúc mình thi và được chọn vào đội tuyển đi biểu diễn ở thế vận hội Olympics 1960 (lúc đó mình hỏi là ở đâu, thì bảo là ở Nga, mà tra lại nó ra ở Ý, còn năm và sự kiện thì đúng). Đây là cảnh vào đầu tiên khi mình đi dòng thời gian này.
Sân khấu biểu diễn rất rất rộng, gồm rất nhiều người. Mình trong đoàn trượt băng gồm tầm khoảng 50-60 người. Khi biểu diễn thì mình bị lỗi ngã xuống khiến cho những người xung quanh cũng ngã theo, bài biểu diễn trực tiếp bị hỏng.
Vì lỗi này mà mình buồn, phải lên gặp bố B – kiểu ông chủ bầu xô cho mình. Cái ánh mắt nghiệm nghị, rồi lạnh lùng sa thải mình.
Mình chỉ chấp nhận, buồn và ra về. Tối hôm đó thực sự rất buồn và mình đi quẩy bar, còn vận luôn cả bộ trang phục biểu diễn đi bar. Rui rủi thế nào lại đi đúng bar của các nghệ sỹ trượt băng khác cũng đang quẩy ở đó. Khi mình bước vào thì toàn những lời xì xầm nói kiểu “chính con nhỏ kia đã phá hỏng mọi thứ. Được nâng đỡ mà, bị thế cũng dễ hiểu thôi, bla bla rất rất nhiều”.
Rồi có một con nhỏ cầm đầu, kiểu nó ghét mình đi thẳng tới mình và dùng mấy lời lẽ khó nghe kiểu dìm hàng mình. Mình lúc đó cũng mặc kệ, nhưng quét mắt nhìn thì lại thấy bố B – mặc quần áo đen và kiểu nghiêm khắc. Mình có cảm giác lạ lùng với người đàn ông này (bởi vì cảnh đầu nên không hiểu là ông nào) nhưng có vẻ quen quen. Rồi chính cái vì nhìn thấy người đàn ông này rồi có cảm giác không xứng đáng + vs quá nhiều lời chỉ trích bị xấu hổ nên mình vừa khóc vừa chạy khỏi quán bar.
Rồi đùng, xe ô tô đâm. Mình die. Hết cuộc đời cô gái tuổi trẻ tuổi 20.
——————-
Mình quay lại hỏi bài học cuộc đời. Là Yêu Thương. Fair Love luôn.
Cảnh thể hiện hạnh phúc nhất là cảnh bố B dạy mình và anh trai tập múa.
Cảnh có nhiều năng lượng nhất là lúc anh trai đeo dây chuyền cho mình.
———————–
Tại không gian chữa lành, có 3 người xuất hiện là anh trai mình, mẹ A và bố B. Mình hỏi cách chữa lành như thế nào thì được hướng dẫn là ngồi thành vòng tròn rồi nắm tay nhau cùng đi về tiền kiếp. Mình thấy 4 người là một gia đình. Bố B vẫn là bố, mẹ A vẫn là mẹ, mình và anh trai vẫn giữ vai trò như thế. Gia đình sống ở vùng đầy cỏ, nhà gỗ, có hàng rào gỗ và giếng nước. Hỏi ở đâu là ở Aghentina? (cái này không rõ nữa)
Mình hỏi “sự kiện nào có thể giải đáp khúc mắc giữa các nhân vật này?” thì hiện ra cảnh người anh trai của mình nhảy xuống giếng tự tử do cãi nhau vs người bố B do người bố B cấm anh trai làm việc gì đó. (đoạn này mình lại không rõ là cấm việc gì, cảnh tua nhanh và mình quên béng đặt câu hỏi).
Từ khi anh trai chết thì bố B buồn rầu ủ rũ, quên cả mẹ con mình luôn.
Mình bọc vàng kim cho anh trai, cho tất cả mọi người lại. Mình hỏi ý nghĩa trục trặc giữa anh trai và bố là gì? Ỹ nghĩa trục trặc giữa bố và mẹ con là gì? Thì ra một cái là bố cần Quan Tâm, không bỏ rơi mẹ con và dành sự Tự Do cho anh trai.
Xong mình vẫn thấy chưa ổn. Mình lôi bài hát Hopoopono ra cho mọi người 1 lúc. Hát xong vs mọi người thì thấy bố B ôm anh trai, mẹ A thì biến mất tiêu. Rồi mình nhìn bố B cười, mặt bố B không nghiêm nghị nữa mà nhẹ nhàng. Mình thấy ổn rồi, chưa đến mức nhẹ tênh. Nhưng vẫn thoát thiền (bị giục :v).