Mẹ thiên nhiên

Có một thứ rất chân thành và tận hiến cho chúng ta trong sự náo nhiệt của cơm áo gạo tiền, mà vì phù hoa ra cứ quên nó đi khỏi đời sống, đó là mẹ thiên nhiên..
 
Không phải tình cờ mà mỗi khi tâm trạng buồn bã, chông chênh, ta luôn nhận được lời khuyên nhẹ nhàng: hãy tìm đến thiên nhiên. Bởi nơi ấy, có một sự ấm áp kỳ diệu, tựa như vòng tay dịu dàng của người thân, luôn sẵn lòng đón chờ chúng ta trở về.
 
Khi bước chân vào thiên nhiên, bạn không nhất thiết phải hiểu biết thật rõ ràng về từng loại cây, từng nhành hoa, từng chú chim đang bay lượn. Thực ra, bạn không cần cố gắng trở thành một người yêu thiên nhiên bởi vì bạn vốn dĩ chính là một phần của thiên nhiên rồi.
 
Trong mỗi hơi thở, trong từng nhịp tim của bạn, đều có nhịp điệu của núi rừng, có hơi thở của biển cả, có sự sống động của những cánh đồng hoa đang bung nở. Bạn không phải người ngoài cuộc ngắm nhìn vẻ đẹp thiên nhiên đâu, mà bạn vốn đã luôn hòa vào nó, chính là nó, thân thiết như ánh sáng ban mai, nhẹ nhàng và hiền hòa.
 
Chúng ta sinh ra đã thuộc về những thảm cỏ xanh mượt, những dòng suối nhỏ róc rách và những tán lá rì rào trong gió. Bạn từng bước chân trần trên cỏ mềm, từng vươn tay đón lấy những hạt mưa trong veo, từng mỉm cười trước những bông hoa nhỏ mọc ven đường.
 
Nhưng theo thời gian, cuộc sống hiện đại vô tình đưa chúng ta xa dần khỏi ngôi nhà thực sự này. Ta bận rộn với những nhiệm vụ, chìm trong những căn nhà bê tông chật hẹp, ngột ngạt giữa những con phố đông đúc, và rồi ta tự hỏi tại sao mình vẫn cảm thấy thiếu điều gì đó rất quan trọng.
 
Điều ta luôn thấy thiếu có lẽ là một chút hòa hợp tự nhiên mà chỉ thiên nhiên mới có thể mang lại. Khi bước chân ra ngoài, rời xa những ồn ào phố thị, để trái tim lắng nghe tiếng lá cây thì thầm, tiếng nước suối nhẹ nhàng chảy qua từng viên đá nhỏ, bạn sẽ cảm thấy như tìm được một phần tâm hồn đã lạc mất từ lâu. Những khoảnh khắc giản dị đó sẽ nhắc nhở bạn rằng thiên nhiên luôn rộng mở và bao dung, sẵn sàng vỗ về và làm dịu đi những vết thương trong lòng bạn.
 
Hãy dành một buổi chiều nhẹ nhàng bước vào rừng, cảm nhận sự mát lạnh và mềm mại dưới lòng bàn chân. Hãy ngồi xuống bên một gốc cây lớn, nhắm mắt lại và lắng nghe những âm thanh nhỏ bé xung quanh, tiếng lá cây xào xạc trong gió, tiếng chim ríu rít gọi nhau về tổ, hay âm thanh xa xa của một dòng suối nhỏ. Lúc ấy, bạn sẽ nhận ra mình đang được thiên nhiên dịu dàng ôm lấy, chữa lành những mỏi mệt từ sâu bên trong tâm hồn.
 
Có thể, thiên nhiên không thể trực tiếp nói chuyện, nhưng người mẹ ấy luôn biết cách an ủi bạn theo cách nhẹ nhàng nhất, dịu dàng nhất. Một đóa hoa nhỏ xinh ven đường với mùi hương thơm ngát, một giọt sương mai còn đọng trên ngọn cỏ, hay ánh nắng len lỏi qua tán lá mỏng manh cũng đủ làm tim bạn rung động và an yên hơn bao giờ hết.
 
Đừng ngần ngại dành thời gian chìm mình trong dòng nước mát lành, cảm nhận nước nhẹ nhàng vuốt ve làn da, cuốn đi những căng thẳng và ưu phiền. Hãy đặt tay lên thân cây và cảm nhận hơi ấm lặng lẽ từ thân cây đang truyền vào lòng bạn. Và rồi, ngẩng đầu lên, nhìn ngắm bầu trời xanh rộng lớn, để trái tim nhẹ nhàng tan vào không gian vô tận ấy.
 
Thiên nhiên luôn có một cách thật đặc biệt để giúp bạn nhớ rằng bạn không bao giờ cô đơn. Bạn không phải đi thật xa mới có thể tìm được bình yên. Bình yên vốn nằm ngay trong từng điều nhỏ bé, giản dị nhất của thiên nhiên quanh mình. Hãy để trái tim bạn thật rộng mở, nhẹ nhàng chạm vào thiên nhiên, cảm nhận từng hơi thở của đất trời, và rồi bạn sẽ thấy những gì mình đang tìm kiếm thực sự luôn hiện diện ngay trước mắt.
 
Trở về với thiên nhiên, chính là trở về với bản thể chân thật nhất của mình. Và mỗi lần như vậy, bạn sẽ cảm nhận sâu sắc rằng nơi đây luôn là ngôi nhà dịu dàng và thân thương nhất mà bạn từng có. Thiên nhiên không đòi hỏi gì nhiều ở bạn, nó chỉ đơn giản là luôn sẵn sàng vỗ về bạn trong những khoảnh khắc bạn cần nhất. Đó là nơi tâm hồn bạn tìm thấy sự đồng cảm, tìm thấy niềm an ủi, và quan trọng hơn cả, đó là nơi bạn tìm thấy chính mình.
 
Hãy nhớ rằng, dù có đi xa đến đâu, dù có lạc lối bao lâu, thiên nhiên vẫn luôn ở đó, kiên nhẫn chờ bạn trở về. Đừng quên dành những khoảng lặng trong cuộc sống để quay về nơi bạn thật sự thuộc về, nơi có thể lấp đầy trái tim bạn bằng sự dịu dàng vô tận.
 
Bởi vì thiên nhiên chính là tình yêu lớn lao, dịu dàng nhất mà vũ trụ đã dành tặng riêng cho bạn. Và mỗi lần trở về với người mẹ lớn ấy, bạn sẽ cảm nhận rõ ràng rằng bạn thực sự đang về với ngôi nhà ấm áp, nơi trái tim bạn luôn bình yên và được yêu thương.
 
~ Tư Long

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *